Cuộc gọi của La Gia đến đột ngột, khi đó Tiêu Nam Chúc đang ngồi taxi trên đường đến Cục Công an thành phố. Lúc thấy dãy số lạ này anh có chút nghi hoặc, nhưng sau khi nhận điện thoại rồi mở miệng nói câu "alo" thì giọng nói sang sảng rặt mùi Bắc Kinh của La Gia lập tức vang lên ở đầu dây bên kia.
"Lão Tiêu! Tôi lão La nè! Đúng đúng đúng, chuyện lần trước có hồi âm rồi, người bạn chuyên làm bên mảng văn tự kia của tôi từ vùng khác về rồi, tối qua tôi đem mấy chữ cậu đưa tôi đến cho anh ta xem, ảnh nói là có một số thứ không nói rõ được, muốn gặp mặt trực tiếp với cậu. Giờ tôi đưa số điện thoại của ảnh cho cậu, cậu với ảnh tự liên lạc tiếp được không..."
"Ừm, được, để tôi ghi lại. Thật làm phiền anh quá La Gia, lần sau gặp mời anh ăn cơm nhá!"
Vừa nghe nói chuyện văn tự cổ có manh mối, đôi mắt Tiêu Nam Chúc lập tức sáng ngời, trong lòng anh vốn cảm thấy những đầu mối trước mắt đều lung ta lung tung không rõ ràng cụ thể, hiện giờ nếu có thể tìm được một điểm đột phá, vậy thì dĩ nhiên là không thể nào tốt hơn được nữa. Nhưng anh vẫn muốn chờ sau khi làm giám định thành phần cái ổ khóa trong tay này xong rồi mới tìm chuyên gia văn tự cổ kia, thế nên anh bèn cất kỹ phương thức liên hệ mà La Gia cho, rồi vội vội vàng vàng đi đến dưới lầu đơn vị của bọn Bành Đông. Song, anh còn chưa kịp lên lầu, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-bi-mat-ve-chu-nghia-duy-vat-khong-khoa-hoc/1065038/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.