Đầu Tiêu Nam Chúc chống trên giường, bởi vì mệt mỏi và mồ hôi nhễ nhại nên ra giường lúc này đã bị anh nắm nhăn nhúm trong tay. Ánh mắt anh mang theo chút mờ mịt, nhưng lại chất chứa niềm thỏa mãn và thích ý nhiều hơn. Trận vận động kịch liệt vừa rồi đã khiến cổ họng anh hơi khàn, mà cái tên không biết mệt mỏi nào đó ở sau lưng vẫn còn đang trầm mặc khoe thú tính.
May mà thể lực anh vốn tốt, lần đầu tiên làm 0 đã để Trừ Tịch lăn qua lộn lại nhiều lần như thế cũng chẳng tính là gì, nhưng Trừ Tịch thật sự quá thiếu kinh nghiệm, nên lúc vừa mới bắt đầu cũng tiến hành không mấy thuận lợi, thế là Tiêu Nam Chúc bất đắc dĩ chỉ có thể chủ động hiến thân.
Giờ khắc này cảm nhận được luồng nhiệt ý kéo tới giữa hai chân, Tiêu Nam Chúc cả người ướt đẫm tùy ý Trừ Tịch ôm chặt mình nằm chếch trên giường, sau khi thở hổn hển mấy cái mới không nhịn được mở miệng nói với hồng y lịch thần tóc mai tán loạn, khóe mắt ửng đỏ.
"Còn muốn không?"
Ngữ khí đạm nhiên khàn khàn, kèm theo động tác mập mờ nằm ngửa vân vê mái tóc dài của Trừ Tịch, lúc này toàn bộ ngực Tiêu Nam Chúc đều lưu đầy ấn ký xanh tím ửng đỏ, bên vòng eo rắn chắc cũng bị che lấp bởi những dấu tay dữ tợn đáng sợ.
Điều này làm cho Trừ Tịch vốn đã đỏ ửng hai má thấy thế tựa như có chút xao động, trong đầu lại bất giác nhớ đến dáng vẻ phóng đãng chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-bi-mat-ve-chu-nghia-duy-vat-khong-khoa-hoc/1065034/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.