Hai ngày sau Kinh Trập, Tiêu Nam Chúc mệt mỏi quá sức vẫn luôn ở nhà không ra khỏi cửa, Trương Thỉ muốn hẹn anh ra ngoài uống rượu cũng bị anh một mực từ chối. Anh của trước kia có lẽ sẽ thật sự đồng ý ngay, dẫu sao anh vẫn còn chút hứng thú với tiểu soái ca lần trước, cũng đã gửi tin nhắn cho cậu mấy bận. Chỉ có điều từ sau khi anh nhất thời chủ động hỏi Trừ Tịch cái vấn đề kia, anh liền tựa như bỗng nhiên chẳng còn hứng thú với phương diện này, hơi ngẫm lại còn thấy trong lòng biệt nữu đến lợi hại.
"Trừ Tịch, anh thích tôi?"
"..."
Ngày đó sau khi Tiêu Nam Chúc hỏi vấn đề này ra, Trừ Tịch chẳng hề nói một câu, nhưng thay vì nói hắn không muốn trả lời thì chi bằng cứ nói hắn không biết nên trả lời thế nào. Bởi vì sau khi nghe xong lời này, thần sắc của vị lịch thần xưa nay lạnh nhạt liền đột nhiên vặn vẹo, bàn tay được che đậy trong ống tay áo cũng bắt đầu nắm chặt.
Những dục niệm đơn phương đối với Tiêu Nam Chúc vẫn luôn quấy nhiễu hắn lại bắt đầu tràn ngập trong đầu. Rõ ràng mọi cách áp chế trước kia giống như không dùng được nữa, chuyện thời thời khắc khắc đều nghĩ đến Tiêu Nam Chúc mà Trừ Tịch rất sợ bị người khác biết kia, lại cứ như vậy bị vạch trần không hề lưu tình trước mặt Tiêu Nam Chúc vẫn khiến hắn trong nháy mắt muốn độn thổ cho xong.
Hắn thấy bản thân rất vô sỉ rất đê tiện, giấu trong lòng tà niệm như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-bi-mat-ve-chu-nghia-duy-vat-khong-khoa-hoc/1065013/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.