Em hóa thành hồn bị lãng quên
Chập chờn trước mắt mãi ưu phiền
Khi mùa táo chín thơm đất lạ
Đêm về em hiện giữa chốn xa
Ánh sao thăm thẳm bao la
Nơi đó có lẽ vẫn là mùa xuân
Bốn mùa không vội bước chân
Em chưa thủ thỉ một lần với tôi
Cũng chưa từng thấy em cười
Em dần sinh bệnh, lặng thầm chết đi
Tựa như say ngủ một khi
Tôi ngân khúc nhạc đêm về bi ai
Vì em thắp ngọn đèn dài
Vì em tôi tặng một hai đóa hồng
Giữ đêm thinh lặng như không
Tôi cùng trăng sáng mơ mòng vì em
Biết rằng trong cõi lòng em
Chưa từng có lúc thấy hình bóng tôi
Dẫu nay em đã xa rồi
Tôi dâng bài hát dưới đồi táo xanh
Giờ đây tôi vẫn đứng canh
Cầu em yên giấc an lành thiên thu.
“Dành tặng người con gái đẹp đã qua đời” - Tachihara Michizou
Chương 1
Ngày đầu tiên của năm 2013.
Diệp Tiêu một mình ngồi trong ngôi nhà nhỏ của cảnh sát Hoàng Hải ngắm nghía bức tranh vẽ về mối quan hệ giữa người và vật bằng mực đỏ treo trên tường. Căn nhà này đã khóa cửa bỏ không hơn hai năm nay, mãi chưa bán đi được, tất cả các tài liệu vụ án đều đã bị mang đi, chỉ có vết bút vẽ trên tường vẫn được giữ gìn nguyên vẹn.
Chữ “Thân Minh” cực lớn nằm ở giữa, sau mười tám năm, dẫu chủ nhân đã lìa trần, màu mực vẫn tươi mới chẳng hề phai nhạt, tựa như vệt máu nhuộm đẫm bức tường. Cái đêm Thân Minh gặp nạn, ngoài chủ nhiệm giáo vụ Nghiêm Lịch bị anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sinh-tu/756442/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.