Rảo bước đến ngõ nhỏ của khu dân nghèo, Diệp Tiêu nghiêng người quét mắt nhìn bốn phía, nơi nơi đều là nhà cửa cũ nát, lều bạt tạm bợ, dưới cửa sổ nhiều nhà treo biểu ngữ phản đối cưỡng chế di dời, còn có người đang xây dựng công sự, chuẩn bị chiến đấu tới cùng. Tiệm cắt tóc nhỏ tối tăm đã bật ngọn đèn màu đỏ, vài gã trai giang hồ ngồi xổm bên vệ đường hút thuốc. Anh mặc thường phục nên không ai nhận ra anh là cảnh sát, chỉ có điều trên trán anh quấn băng trắng, khóe mắt lại có vết thâm to, cứ đi một bước là ngực lại đau nhức nhối.
Tư Vọng đã đợi anh trong quán mì nhỏ từ bao giờ, cậu thiếu niên 17 tuổi lại trưởng thành hơn, vai bắt đầu rộng ra, lồng ngực và cánh tay càng ngày càng lộ rõ cơ bắp, không còn ai dám chặn đường trấn lột hay trêu ghẹo cậu nữa.
“Anh sao thế?” Tư Vọng thận trọng nhìn quanh, “Ai làm anh bị thương?”
“Có biết vụ cao ốc Mộng tương lai - Future Dream không?”
“Cả thế giới này đều biết.”
“Sau đó tôi bị vùi sâu dưới hơn một trăm mét đất, suýt nữa mất mạng!”
“Nếu anh chết rồi thì còn cảnh sát nào giúp được tôi nữa đây?”
Cậu trò chuyện với viên cảnh sát cực kỳ bằng vai phải lứa, Diệp Tiêu cũng không để ý, hai người gọi hai bát mì thịt dê Tô Châu.
“Sao không cho tôi đến nhà cậu?”
“Bởi vì trước kia Hoàng Hải thường tới nhà tôi, sau đó ông ấy qua đời, tôi không muốn thấy anh và ông ấy có cùng một kết cục.”
“Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sinh-tu/756434/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.