Đầu xuân năm 1994, lần đầu tiên cô bước vào tòa nhà bộ môn toán của trường cấp 3 Nam Minh, bên ngoài khung cửa sổ mưa rơi tí tách, văn phòng giáo viên ẩm ướt lạnh lẽo, mặc quần áo mùa thu cũng vẫn phải run lẩy bẩy. 
Sáu năm xa cách, Thân Minh đã là một người đàn ông trưởng thành, một giáo viên ngữ văn cấp 3 khiến người ta phải ngưỡng mộ, Âu Dương Tiểu Chi còn nhớ gương mặt của anh khi đó. Thế nhưng cô đã không còn là cô bé 11 tuổi đói rách lang thang sống trong khu nhà ổ chuột nữa. Cô xách chiếc cặp hai màu đen trắng, mặc chiếc áo len trắng dài ngang gối, để kiểu tóc dài xõa vai hiếm gặp ở nữ sinh thời bấy giờ. Chỉ những diễn viên trong phim Hong Kong mới ăn mặc phục sức như vậy mà thôi. 
Làn da cô cực kỳ trắng, trắng đến mức dường như thiếu máu, nhưng đôi mắt đen huyền lại khiến người ta khó quên, mũi và miệng đều rất tinh tế, cứ như bản sao thiếu nữ của Vương Tổ Hiền. Dù nhìn thế nào đi nữa thì cô thiếu nữ 17 tuổi này cũng là con cái của một gia đình danh giá. 
Cô cũng rất hiếm khi xuất hiện, đây là trường cấp 3 trọng điểm của thành phố, chỉ những học sinh xuất sắc vượt qua kỳ thi cấp 2 mới có thể vào được, trừ con cái của những cán bộ cao cấp, từ trước tới giờ chưa từng có học sinh chuyển vào giữa chừng. 
“Chào thầy ạ, em là Âu Dương Tiểu Chi.” 
Cô nhỏ nhẹ cúi mình chào, tựa như gió xuân tươi mát, Thân Minh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sinh-tu/756432/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.