🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiểu Chi,

Đọc chữ cũng như gặp người.

Anh chưa từng kể với em về cái lần gặp ma ngày ấy.

Ở gần trường cấp 3 Nam Minh có một nhà máy sản xuất gang thép đã phá sản, em cũng biết cạnh đó có một bãi đất hoang phải không. Năm 1988, anh vẫn còn đang học lớp 12, vẫn hay cùng bạn học đến đó đá bóng, mỗi lần đá bóng bay qua tường nhà máy là anh lại phải trèo sang nhặt. Có hôm đá bóng rất muộn, khi anh trèo qua tường, quay đầu nhìn lại đã thấy mọi người chạy hết sạch rồi. Trời mùa đông tối rất nhanh, gió rít dữ dội, trước mắt anh là nhà máy vắng tanh không một bóng người, chỉ có nhà xưởng ở khu Ma nữ ấy và đám dây leo mọc hoang khô úa mà thôi. Người ta đồn rằng, những lúc thế này dễ gặp ma nhất.

Quả nhiên, anh đã gặp cô ấy.

Cô ấy bước ra từ bụi cỏ hoang, mặc một chiếc sường xám mỏng manh, chẳng hề sợ tiết trời giá lạnh, kiểu tóc của cô ấy giống y như trong những bộ phim chúng ta thường xem. Cô ấy dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm vào anh. Năm đó anh mới 17 tuổi, ấy thế mà cô ấy cũng chủ động nói chuyện với anh cơ đấy. Giọng cô ấy nhỏ nhẹ cất lên khẩu âm Quảng Đông. Anh cũng không nhớ rõ đã nói những chuyện gì, nhưng cảm giác khi đó không phải là sợ hãi. Anh theo cô ấy tản bộ giữa vô vàn hoang phế lạnh lẽo, ngắm màn đêm chầm chậm buông để nâng vành trăng khuyết lên đỉnh ống khói vỡ nát. Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sinh-tu/756426/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.