Việc nào ra việc đó.
Diêm Thiền bước vào Luyện Thần Cảnh khiến hắn rất vui.
Nhưng điều này không có nghĩa là cô ta làm đúng.
May mắn hay xui xẻo là điều mà không ai có thể đoán trước được.
Lần này có thể may mắn nhưng lỡ lần sau xui xẻo thì sao.
Hắn vẫn như cũ phản đối việc cô ta ăn linh dược để cưỡng ép nâng cao sức mạnh.
Diêm Thiền bĩu môi không đồng ý, rồi cau mày khi ngửi thấy mùi hôi thối từ cơ thể mình: “Không nói với anh nữa, em đi tắm đây rồi chúng ta sẽ đến thẳng núi Đại Tiêm.”
“Không vội!”
Lâm Vũ cười nị
: “Nghỉ ngơi thật tốt trước rồi nạp lại năng lượng, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát.”
Tuy rằng hắn rất muốn lập tức đi đến núi Đại Tiêm, mở ra nơi ở bí mật của Vu tộc, lấy thuốc cứu mạng cho Lâm Thiển, nhưng Diêm Thiền vừa đột phá Luyện Thần Cảnh, cô ta đã tiêu hao quá nhiều năng lượng nên vẫn phải để cô ta nghỉ ngơi trước.
Một đêm cũng không gọi là trễ.
“Xem như anh còn có chút lương tâm!”
Diêm Thiền hừ một tiếng rồi nhanh chóng chạy ra ngoài. Lâm Vũ sờ mũi một cái, cũng bước theo sau.
Khi biết Diêm Thiền đã bước vào Luyện Thần Cảnh và sắp giúp Lâm Thiển lấy được thuốc cứu mạng, cả Thẩm gia vui mừng mãi không thôi.
Trên bàn ăn, mọi người đều mỉm cười. Chỉ có nụ cười của Tiền Vạn Kim là có vẻ gượng gạo.
Chỉ là mọi người đều đắm chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3514467/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.