Không tới mấy phút sau thì liền đổ mưa lớn.
Cơn mưa lớn đột ngột ập tới khiến cho con đường vốn đã đìu hiu lại nhanh chóng trở nên càng lạnh lẽo.
Trong cơn mưa lớn, hai người ướt nhẹp, che đầu chạy vào trong mái hiên của tiệm để tránh mưa.
Đó là một ông lão đội mũ cỏ và một cô gái tóc buộc đuôi ngựa. Quần áo của hai người có chút cũ nát, lại hơi bẩn. Lại thêm trên người bị nước mưa làm ướt, khiến họ trông càng thêm chật vật.
Chỉ đơn giản giũ qua nước mưa trên người, cô gái cách một lớp cửa kính, nhìn vào bên trong tiệm.
Nhìn những món ăn nóng hôi hổi trong tiệm, cô gái nuốt nước miếng, vẻ mặt đáng thương nhìn ông lão.
“Ông ơi, cháu đói rồi, mình vào trong ăn chút gì đi.”
Cách lớp cửa kính, Lâm Vũ nghe rõ lời cô gái nói.
Ông lão quay đầu nhìn vào trong tiệm một cái, lại lắc đầu với cô gái.
Sau đó, ông lấy một gói mì từ trong túi ra, xé ra rồi đưa cho cô gái.
Cô gái không tình nguyện mà nhận lấy gói mì, dẩu miệng lên. “Mau ăn đi!” Khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông lão lộ ra nụ cười áy náy.
Cô gái khẽ mím môi, không tình nguyện mà đưa miếng mì tôm lên miệng, cắn từng chút một.
Khi cô gái ăn miếng mì tôm kia, ông lão lại lấy ra một chai nước khoáng đưa cho cô.
Cô gái hờn dỗi không nhận lấy, cúi thấp đầu ăn mì sống, vẻ mặt vô cùng ấm ức.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3498862/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.