Chẳng bao lâu sau, Tống gia nhận được tin tức, thầy trò Viên Trung Đường đã qua đời.
Thi thể của A Thất phơi bày ở nơi hoang dã, còn Viên Trung Đường được chôn cất bên cạnh biệt viện Thanh Sơn. Tin tức này dường như là cọng rơm cuối cùng cho mọi người.
Người của Tống gia vốn đã hoảng loạn nay lại càng không làm chủ được tinh thần.
Bọn họ không biết thực lực Viên Trung Đường lợi hại đến mức nào, nhưng chỉ với danh hiệu cao thủ số một Nam Nhạc cũng đủ khiến người ta sợ hãi.
Trong lòng mọi người đều đang suy nghĩ, ngay cả ông ta cũng đã chết rồi, tiếp theo có phải sẽ đến lượt bọn họ không?
Nếu như người đã giết thầy trò Viên Trung Đường đến Tống gia thì họ lấy gì để phản kháng đây?
Trong lòng mọi người đều có sự lo lắng như vậy, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ u ám của Tống Hư Cốc lại không dám lên tiếng.
Cảm xúc ức chế, lo lắng không ngừng lan rộng khiến Tống gia gần như nghẹt thở.
Tống Phon Ngô thật sự không chịu nổi bầu không khí u ám này, do dự một lúc lâu mới thận trọng nói: "Cha, hay là thì bây giờ chúng ta hãy đến biệt thự bí mật ở Tuy Nam trú ẩn! Bây giờ kẻ thù đang ở trong bóng tối, đối đầu trực diện với bọn
chúng vô cùng bất lợi cho chúng ta!"
'Tống Phong Ngô còn biết ăn nói một chút. Nói tránh sóng gió trở nên rất hợp lý và có cơ sở.
"Đúng vậy, lão gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3491637/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.