Nhà họ Tống rất nhanh nhẹn.
Ngày hôm sau, ngay khi thị trường chứng khoán vừa bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu của công ty nhà họ Mạnh và nhà họ Lạc đã giảm mạnh, trong vòng chưa đầy mười phút đã giảm kịch sàn.
So sánh ra thì đòn tấn công của nhà họ Tống đối với nhà họ Thẩm nhẹ hơn rất nhiều.
Thẩm thị không phải công ty niêm yết, cho nên nhà họ Tống không thể thông qua việc chèn ép giá cổ phiếu để đối phó nhà họ Thẩm, bọn họ chỉ có thể tấn công việc kinh doanh của Thẩm thị.
Sau sự việc thọc gậy bánh xe trước đó của Diêm Thiần, khi phải đối mặt với sự quấy rối này của nhà họ Tống, nhà họ Thẩm không hề hoảng sợ chút nào.
Đối với người ngoài, đây là bộ dạng giống như đang ngồi chờ chết. Ở sân sau của nhà họ Thẩm, Diêm Thiền lại một lần nữa hao hết sức lực, ngồi ở đó chậm rãi lấy lại sức, Tuyên Vân Lam và Thẩm Khanh Nguyệt lại đi lau mồ hôi
cho cô ta.
Lâm Vũ nhàn nhã đi vào, liếc nhìn ba người rồi nói: "Khanh Nguyệt, nhà họ Lạc và nhà họ Mạnh không gọi cho em để cầu cứu sao?"
Thẩm Khanh Nguyệt đứng dậy, lắc đầu nói: “Em cũng nghĩ rằng bọn họ sẽ gọi điện tới nhưng không ngờ tới, đến bây giờ vẫn không có động tĩnh gì, bọn họ thật sự rất bình tĩnh.”
Cô cũng biết việc giá cổ phiếu của hai gia tộc đã bị chèn ép giảm xuống đáy.
Dù cả hai gia tộc đều có sản nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3488962/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.