Khi Lâm Vũ vừa dứt lời thì hiện trường đột nhiên an tĩnh lại. Đám người ngạc nhiên nhìn Lâm Vũ và Thẩm Ngọc Thư. Còn sau này tính sổ nữa chứ?
Tống gia triển khai đả kích toàn diện nhắm vào Thẩm gia, sợ là Thẩm gia không chống đỡ được mười ngày ấy chứ?
Kiến đối đầu với voi còn có thể lật ngược tình thế hay sao? Đã thế này rồi còn muốn tính sổ với họ? "Cái này... Đây là bị dọa sợ quá nên hóa điên rồi sao?"
Không biết là ai dẫn đầu nói một câu, tiếp đó trong đám người bộc phát tiếng cười vang dội.
"Hai người này không phải bị ngu đó chứ?"
"Một người dám nói, một người lại đần độn làm theo!"
"Ha ha, buồn cười chết đi được."
Đám người cười đến ngửa tới ngửa lui.
Cứ như nghe thấy trò cười buồn cười nhất trên thế giới.
Còn có người chủ động tự giới thiệu để Thẩm Ngọc Thư mau ghi tên mình lại. Trên thực tế người đó chỉ muốn để Tống Lương ghi nhớ mình.
'Tống Lương trên sân khấu cũng bị Lâm Vũ chọc cười.
Nghe những tiếng nói này, Diêm Thiền tức giận tới mức cắn răng, nếu không phải bị Lâm Vũ giữ chặt thì cô ta đã sớm xông lên đánh Tống Lương tơi bời.
Lâm Vũ khẽ lắc đầu với Diêm Thiần rồi cười cười nhìn về phía Tống Lương: “Hiện tại quỳ xuống nhận lỗi cũng chưa muộn!"
Đám người nghe vậy thì tiếng cười càng lớn hơn, suýt đã làm nóc nhà bị lật tung.
'Tống Lương cũng cười đến thở không ra hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3486378/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.