Cái gì?
Nghe thấy lời này của lão phu nhân, sắc mặt Cao Thừa Bỉnh lập tức thay đổi.
Lạc gia muốn chuyển đi toàn bộ tài chính trong ngân hàng Thương Nghiệp, còn muốn cắt đứt tất cả hợp tác với họ?
Cái này. .. Đây không phải muốn mạng người sao?
Không nói đến mấy trăm triệu tài chính Lạc gia đặt ở ngân hàng, chỉ việc cắt đứt tất cả hợp tác đã là tổn thất động trời đối với ngân hàng của họ.
Tài chính hàng năm lưu thông của Lạc gia thông qua ngân hàng Thương Nghiệp lên đến mấy trăm triệu!
Nếu cắt đứt hợp tác thì sẽ đả kích nghiệp vụ của ngân hàng rất nặng nề!
Trong chốc lát, trên trán Cao Thừa Bỉnh bắt đầu ứa mồ hôi, vội cười làm lành và nói: "Lão phu nhân, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không? Gó gì chúng ta có thể thương lượng mà."
Từ xưa đến nay cửa hàng lớn thì đàn áp khách, khách lớn cũng có thể đè đầu được cửa hàng!
Ông ta không muốn gánh chịu hậu quả mất đi khách hàng lớn quan trọng là Lạc gial
"Không có hiểu lầm." Lão phu nhân hừ nhẹ một tiếng, không mặn không nhạt n ù sao tiền và nghiệp vụ của quý ngân hàng cũng đủ nhiều, không thiếu chút ít của Lạc gia."
Nói xong, lão phu nhân lại bảo Lạc Tiên Triều lập tức đi làm chuyện mình nhắn nhủ
Lạc Tiên Triều không dám chậm trễ đã lập tức lấy điện thoại ra đi qua một bên.
Cao Thừa Bỉnh thấy thế thì lập tức xụ mặt xuống: “Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3485716/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.