Không thể không nói ý chí của Liễu Sinh Trai thật sự rất ương ngạnh.
Cho dù hai chân đã gãy, cánh tay cũng đứt, ông ta vẫn cắn chặt răng kéo thân thể giập nát đi đến một ngôi nhà dân bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây An Long.
Nhưng thời khắc này Liễu Sinh Trai đã trong tình trạng kiệt sức.
Dù vậy Liễu Sinh Trai cũng không nghỉ ngơi mà dùng sức lực sau cùng túm miệng lại phát ra một tiếng chim kêu.
Âm thanh bốn dài một ngắn, rất có quy luật.
Theo tiếng kêu của Liễu Sinh Trai, trong một góc nhà dân bỏ hoang lộ ra một đôi mắt.
Nhìn thấy Liễu Sinh Trai mang thân thể tàn tạ tan nát, con ngươi của người kia lập tức co rụt lại.
Nhưng dù vậy gã cũng không tiến lên cứu Liễu Sinh Trai mà tiếp tục lặng lẽ ẩn núp, bí mật quan sát tất cả mọi thứ chung quanh.
"Thầm thì, thầm thì..."
Liễu Sinh Trai lại phát ra tiếng chim kêu mô phỏng, dường như đang thúc giục người trong chỗ tối mau mau đến giúp mình.
Nhưng người đó vẫn không hành động. 'Thẳng đến hơn mười phút sau xác định không ai theo tới thì người kia mới
cấp tốc xuất hiện, vọt tới trước mặt Liễu Sinh Trai rồi ôm lấy thân thể tàn tạ của ông ta xông vào trong phòng.
"Hữu Sứ đại nhân, sao ngài lại thành như vậy?" Vừa vào nhà người kia đã tràn đầy kinh hoảng mà hỏi thăm.
"Chúng ta trúng kế rồi!" Liễu Sinh Trai suy yếu oán hận nói gia diễn một vở kịch, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3481709/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.