Được Long Quang Diệu dìu, Long Quang Tổ mới ổn định được dáng vẻ, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Vũ, cười khổ tự giều nói: "Tôi thua không oan!"
Sự lạnh lùng trên mặt Lâm Vũ biến mất, cảm khái nói: "Dù sao thì tôi cũng đã đánh giá thấp Long gia! Có thể ép tôi đến mức này, ông cũng rất giỏi rồi."
Chắc chắn, Long Quang Tổ là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.
Trận chiến với ông ta đã buộc hắn phải vận dụng toàn bộ sức lực.
"Thua vẫn là thua!" Long Quang Tổ mỉm cười, nhưng nụ cười lại trở nên dữ tợn: “Có điều, chỉ cần anh em tôi còn thở sẽ thì sẽ chiến đấu đến cùng với các
người! Hôm nay, cho dù Long gia có bị tiêu diệt, vẫn phải kéo vài người chết cùng!"
Nói xong, Long Quang Tổ hít một hơi, đè xuống khí huyết đang dâng trào trong l*иg ngực xuống, lấy lại tư thế, chuẩn bị liều mạng chiến đấu.
Án mắt Long Quang Diệu càng lạnh lùng hơn, nhìn về phía Diêm Thiền và Ninh Loạn.
Cá chết lưới rách!
Chỉ cần anh cả có thể ngăn cản Lâm Vũ một lát thì ông ta cũng có thể gϊếŧ chết hai người này!
Muốn tiêu diệt long tướng, sao có thể không bắt bọn họ trả giá chứ?
"Đừng nhìn nữa!" Bóng dáng Lâm Vũ xuất hiện trước mặt Ninh Loạn và Diêm Thiền, tự tin nói: “Tôi sẽ không cho các người cơ hội này đâu!”
"Vậy thì thử xeml" Trong mắt Long Quang Diệu tràn đầy sát ý, dường như đã hạ quyết tâm bằng mọi giá phải gϊếŧ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3478102/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.