Chữ còn lại như là một dấu nhân, lại như chưa viết xong.
Lúc này Bạch Diệu Thủ lại mở miệng: “Khi chúng tôi chạy đến thì thi thể của Bàng Bính Quyền còn chưa cháy hết, chúng tôi thấy nắm đấm của ông ta siết chặt nên đã gỡ ra, vì vậy mới phát hiện bí mật trên tay ông ta."
"Thuộc hạ suy đoán Bàng Bính Quyền biết mình phải chết nên vào thời khắc cuối cùng đã lặng lẽ viết hai chữ này trên tay!"
"Nhưng thời gian quá gấp, ông ta còn chưa viết xong thì đã chết rồi." Người sắp chết thường thích làm việc thiện.
Có lẽ vào thời khắc cuối cùng Bàng Bính Quyền đã hối hận hoặc là ôm suy nghĩ chết cũng phải kéo theo mấy tên hung thủ, vì thế đã để lại tin tức trên tay.
Tin tức này liên quan đến những hung thủ gϊếŧ người diệt khẩu! Nghe Bạch Diệu Thủ phân tích, trong mắt Lâm Vũ loé lên tia sắc lạnh.
Thật lâu sau Lâm Vũ đã trả điện thoại cho Bạch Diệu Thủ rồi hỏi: "Tin tức này trừ anh và người của anh ra thì còn ai khác biết không?”
Bạch Diệu Thủ cười khổ: “Ý ngài là muốn hỏi Ninh Loạn biết không?" Lâm Vũ gật đầu.
Bạch Diệu Thủ nói: "Khi họ gửi tấm hình này thì thuộc hạ đã ra lệnh giữ kín miệng, trừ họ và thuộc hạ ra thì trước mắt chỉ có hai người biết."
"Làm tốt lắm!" Lâm Vũ khẽ gật đầu tán thưởng một câu. Chuyện này không thể để Ninh Loạn biết.
Tính thời gian thì cách lần trước Ninh Loạn kích hoạt huyết mạch Cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3477313/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.