Tình huống tương tự lại xảy ra lần nữa.
Mà Lâm Vũ cũng bị sức mạnh truyền đến từ vách đá đẩy lui. Nhìn cảnh tượng trước mắt, Diêm Thiền lộ ra nụ cười vui vẻ. "Quả nhiên là trời không tuyệt đường người!"
Nụ cười trên mặt Diêm Thiền cực kỳ xán lạn.
Lâm Vũ mừng rỡ trong lòng nên vội vàng hỏi: "Nói thế nào?"
Diêm Thiền cười không nói, duỗi ngón tay trắng nõn ra chỉ vào gương mặt của mình.
Ý kia không cần nói cũng biết. Lại là chiêu này! Cô ta không thể đổi chiêu khác sao?
Lâm Vũ im lặng nhìn Diêm Thiền, lập tức nảy ra một ý rồi nhẹ giọng cười nói: "Nhắm mắt lại!"
"Ừm?" Diêm Thiền kinh ngạc, có chút khó tin mà nhìn hắn. Thỏa hiệp rồi?
Cái này không giống phong cách của hắn!
"Nhanh lên!" Lâm Vũ thúc giục.
Diêm Thiền nửa tin nửa ngờ liếc hắn một cái.
Mặc dù trực giác nói cho cô ta biết Lâm Vũ không có khả năng thỏa hiệp nhanh như vậy, nhưng chờ mong trong lòng vẫn chiếm thượng phong.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Lâm Vũ, Diêm Thiền chậm rãi nhắm mắt lại rồi hất gương mặt xinh đẹp lên, lộ vẻ chờ mong.
Ngay khi Diêm Thiền nhắm mắt lại, Lâm Vũ duỗi hai ngón tay ra chạm nhẹ vào mặt cô ta như chuồn chuồn lướt nước.
"Được rồi, hiện tại có thể nói rồi chưa?" Lâm Vũ thu tay lại rồi cười ha hả hỏi thăm.
Nghe vậy, Diêm Thiền đột nhiên mở to mắt tức giận nói: "Thôi đi! Anh căn bản không có hôn!"
"Cô đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3473826/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.