Cách giải thích duy nhất chính là Lâm Vũ luôn phái người giám thị cô ta.
Thậm chí tất cả mọi người trong thế gia Nam Cung đều bị Lâm Vũ giám sát!
"Gô quá coi trọng bản thân rồi!" Lâm Vũ khinh thường nói: "Tôi lười lãng phí nhân lực giám thị các người!"
"Vậy tại sao anh biết em đi chụp ảnh của Lâm Thiển?" Nam Cung Tình không tin nên lập tức hỏi tới.
"Cô không cần biết." Lâm Vũ lạnh lẽo nói: "Cô chỉ cần ghi nhớ lời cảnh cáo của tôi! Mặt khác, chuyển lời của tôi cho Nam Cung Bác biết, trước khi mẹ tôi đồng ý gặp mặt thì ông ta không xứng gặp mẹ và Lâm Thiển, bao gồm cả hình của họ”
"Hôm nay chỉ là cảnh cáo nho nhỏ, còn dám âm mưu cái gì thì chết!"
Nói xong, Lâm Vũ liền quay người bỏ đi.
Nam Cung Tình tự cho là cao minh, lại không biết người mà cô ta nhờ chụp ảnh của Lâm Thiển giúp lại tìm đến Đới Tư, muốn thông qua Đới Tư lấy được ảnh của Lâm Thiển.
Mặc dù kỹ xảo ngụy trang của Đới Tư không tốt, nhưng tâm tư lại khá tỉnh tế.
Cô ấy lập tức phát giác có vấn đề nên đã gọi điện thoại cho hắn.
Hắn không cần nghĩ cũng biết người thật sự muốn ảnh của Lâm Thiển nhất định là Nam Cung Bác! Hiện tại có lẽ đã có người đang nghĩ cách chụp hình mẹ của hắn.
Nhưng ông ta sẽ không được toại nguyện!
Khi Lâm Vũ ra khỏi phòng, sau lưng lập tức truyền đến tiếng kêu to hổn hển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3463209/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.