Nhận được sự xác nhận của Lâm Vũ, Tiền Vạn Kim lập tức gian nan nuốt nước miếng, lại ngây ngốc nhìn về phía Bạch Diệu Thủ: “Vậy...ông chủ Bạch là... chiến thân Thanh Long?”
“Đúng.” Bạch Diệu Thủ cũng không phủ nhận, trực tiếp thừa nhận.
“Hahal! Tôi CMN đúng là thua cũng không oan, haha....”
Xác nhận thân phận của hai người xong, Tiền Vạn Kim lập tức cười lớn.
Một Mục Bắc Vương, một chiến thần Thanh Long!
Đầu là những lão đại đã trải qua trăm trận chiến!
Bản thân anh ta thua trong tay bọn họ, không oan!
Không oan chút nào!
“Anh đợi lát nữa hãy cười.” Lâm Vũ ngăn Tiền Vạn Kim lại: “Anh vẫn chưa nói cho tôi, chỗ này của anh rốt cuộc có ba loại linh dược đó không?”
Tiếng cười của Tiền Vạn Kim ngưng lại, bất đắc dĩ nói: “Chỉ có hai loại, thiếu linh chỉ Huyết Ngọc.”
“Vậy mà anh lại có tới hai loại?”
Lâm Vũ kích động đứng bật dậy, Bạch Diệu Thủ cũng nhoài người ra trước.
Dáng vẻ giống như sợ Tiền Vạn Kim chạy mất vật.
Trong lòng Tiền Vạn Kim hoảng hốt, vội vàng giải thích: “Không phải tôi không giao nộp linh dược, tôi muốn tập hợp đủ cả ba loại rồi mới giao nộp! Dù sao thì,
hai mươi tỷ so với một trăm tỷ, khác biệt không hề ít..”
“Tôi hiểu, anh không cần giải thích!”
Lâm Vũ ngắt lời anh ta, lại một tay túm lấy anh ta, kích động hỏi: “Nơi anh đi có linh chỉ Huyết Ngọc không?”
Tiền Vạn Kim cười hề hề, ngượng ngùng nói: “Có, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3457262/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.