Trong lúc Bạch Diệu Thủ cao hứng, điện thoại của Vương Sách vang lên.
Một phút sau, Vương Sách cúp điện thoại: “Bẩm Mục Bắc Vương, bẩm quân chủ, trên dưới sở thanh tra đã tra rõ xong, chỉ có một số người phạm sai lầm nghiêm trọng, nhưng không ít người không làm tròn trách nhiệm, tình hình và danh sách chỉ tiết sẽ gửi đến sau."
Trong mắt Bạch Diệu Thủ lóe lên tia sắc lạnh, lại nhìn về phía Lâm Vũ.
Lâm Vũ lắc đầu cười nói: "Tự anh xem rồi xử lý là được."
"Vâng!" Bạch Diệu Thủ cười ha hả và nói: "Nếu có nhiều người không muốn làm việc như vậy thì khỏi phải làm nữa..."
Trên mặt Bạch Diệu Thủ nở nụ cười, giọng nói lại rất lạnh. Vương Sách biết rất nhanh sở thanh tra sẽ nghênh đón động đất. Đám người này ăn cơm mà không làm việc đàng hoàng, đáng đời!
Trên đường đi về hướng khách sạn, Lâm Vũ nhận được điện thoại của Quách Dung Dung.
Quách Dung Dung muốn mang Quách Nguyên Lộ tới nói xin lỗi hắn.
Lâm Vũ nói mình đã rời khỏi Hải Châu, cũng nói mình sẽ không trách Quách Nguyên Lộ, lúc này Quách Dung Dung mới yên lòng lại.
Lâm Vũ đi đến khách sạn rồi xuống xe: “Để xe lại, mọi người đi làm chuyện của mình đi! Ngày mai cũng không cần đến, một mình tôi qua sơn trang Quy Khư là đủ."
"Xin để thuộc hạ đi theo ngài."
Bạch Diệu Thủ thỉnh cầu nói: "Thủ hạ từng đi qua sơn trang Quy Khư một lần, cũng coi như quen biết nơi đó, có thể tiết kiệm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3455331/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.