Nghe thấy giọng nói này, mọi người quay lại nhìn về phía sau, một người đàn ông trung niên mặt vuông bước vào.
"Lục gia!"
“Xin chào Lục gia!"
"Bái kiến Lục gia!"
Thấy ông ta đến, mọi người trên mặt đều tươi cười chào đón nhưng trong lòng lại vô cùng sợ hãi.
Người này không phải ai khác chính là chủ nhân của Dương Công Quán- Dương Tiến! Được người ta gọi là Lục gia.
Ở Thượng Dương, ông ta cũng là một nhân vật tâm cỡ, nghe nói mánh khoé thông thiên.
Lục gia thật sự nói ba viên xúc xắc đều là sáu? Xem ra chuyện này không đơn giản!
Lâm Vũ nghi ngờ nhìn Bạch Diệu Thủ, dùng ánh mắt để hỏi.
Bạch Diệu Thủ khẽ lắc đầu, ám chỉ rằng mình không hề nói thân phận cho. Dương Tiến biết.
“Lục gia, các người cùng phe sao?” Cao Trí Viễn nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt tức giận nhìn Dương Tiến:
"Các người hợp lại đổi trắng thay đen? Nếu chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ tổn hại đến danh tiếng của Lục gia sao?"
"Không, ông sai rồi."
Dương Tiến lắc đầu, ngước mắt nhìn Lâm Vũ và Bạch Diệu Thủ: "Mặc dù tôi rất muốn cùng phe với bọn họ, nhưng tôi không xứng!" Cái gì?
Lục gia không xứng cùng một phe với bọn họ sao?
Hơn nữa, chính Lục gia đã nói điều này trước mặt mọi người!
Ôi trời ơi! Nhân vật tầm cỡ như Lục gia còn không xứng cùng một phe với bọn họ sao? Hai người này rốt cuộc là ai vậy?
Mặt Cao Trí Viễn biến sắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3455073/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.