Hai cha con họ sợ hãi đến mức tim đập thình thịch.
Trong lúc lo lắng, Đường Thanh Vân thò mũi giày ra 5 phân. Đó là cơ hội cuối cùng của ông ta!
Xích Luyện Thiên Hương!
Chỉ cần Ninh Loạn tiếp cận trong phạm vi ba mét, tung ra Xích Luyện Thiên Hương, nhất định anh ta sẽ không thể chạy thoát.
Toàn thân Đường Thanh Vân run rẩy, cố gắng tranh đoạt cơ hội cuối cùng: "Đây là chuyện riêng của tôi và Sở Nam Phong, không liên quan gì đến Ninh quân chủ, tại sao anh lại can thiệp nhiều như vậy?"
“Ninh Loạn!"
Lâm Vũ mở miệng ngăn cản Ninh Loạn, chắp tay sau lưng bước tới, ánh mắt sát khí nhìn chằm chằm hai cha con Đường Thanh Vân:
“Ông gϊếŧ Sở Nam Phong không liên quan đến Ninh Loạn, nhưng có liên quan đến tôi?"
"Anh... anh là ai?" Đường Thanh Vân run rẩy hỏi.
"Lâm Vũ!" Giọng hắn lạnh lùng, sát ý ngập trời: "Mặc dù tôi đã chủ động từ chức Mục Bắc vương, nhưng vẫn có chức vụ là quân chủ Lang Quân Bắc Cảnh!"
"Ông gϊếŧ thủ lĩnh tả quân của Lang Quân Bắc Cảnh thì có liên quan đến tôi không?”
"Ông muốn dùng Xích Luyện Thiên Hương để mưu sát tôi, có liên quan đến tôi không?"
"Người luyện chế Xích Luyện Thiên Hương đều có thể gϊếŧ chết võ giả. Tôi là võ giả, vậy có liên quan đến tôi không?”
"Tôi muốn lấy cái mạng chó của ông chính là lý do! Tại sao phải có liên quan hay không chứ?"
Sau mỗi câu nói, giọng của Lâm Vũ càng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3451900/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.