Trong nháy mắt bốn người xông lên trước, Lâm Vũ lại đột nhiên sửng sốt. Chiêu thức của bốn người này không giống như võ sĩ boxing chui!
Tư thế của họ hơi giống với cổ võ, nhưng hiển nhiên là học nghệ không tinh nên chỉ dở dở ương ương.
Nhìn thấy bốn người đã đến gần mà Lâm Vũ vẫn đứng đó bất động, đám người càng xôn xao.
"Không phải bị dọa sợ rồi đó chứ?”
"Vừa rồi tôi thấy anh ta chắp hai tay sau lưng, còn tưởng rằng là cao thủ nữa!"
"Ai, thì ra chỉ mạnh miệng mà thôi..." Đám người không ngừng lắc đầu thở dài. Thậm chí đã có thể tưởng tượng đến cảnh Lâm Vũ bị đánh cho hộc máu.
Quách Dung Dung sốt ruột đến độ sắp rớt nước mắt, hét lớn lên: "Sói con, em còn ngẩn ra làm gì! Mau tránh đi!"
Ngay khi tiếng nói của Quách Dung Dung vừa dứt thì nắm đấm của bốn người đã gần như cùng đánh vào người Lâm Vũ.
Mặt Quách Dung Dung lập tức trắng bệch ra, suýt đứng thẳng không nổi, nước mắt chảy xuống.
Quách Dung Dung không dám nhìn cảnh kế tiếp nữa mà đau khổ nhắm mắt lại.
Ngay khi cô ấy nhắm mắt thì bên tai lại đột nhiên vang lên một loạt tiếng kêu đau đớn.
Đó... Không phải là tiếng của Lâm Vũ!
Quách Dung Dung đột nhiên mở to mắt.
Trên sàn đấu, Lâm Vũ còn chắp hai tay sau lưng đứng ở đó, Tứ Đại Kim Cương lại ngã xuống đất không dậy nổi, miệng phun ra từng ngụm từng ngụm máu, xương bả vai sưng vù cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3450968/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.