Sau khi ăn điểm tâm, Thẩm Khanh Nguyệt liền đến nói chuyện làm ăn với Phạm Quảng Sinh.
Lâm Vũ không đi cùng mà chỉ gọi Ninh Loạn cho một người đưa cô đi, thuận đường bảo vệ an toàn cho cô luôn.
Chuyện gì Thẩm Khanh Nguyệt tự xử lý được thì hắn vẫn hi vọng cô tự làm.
Dù quá trình khúc chiết phiền toái một chút cũng không sao, chỉ cần cô có thể tìm được giá trị của bản thân từ những chuyện này là được.
Đưa mắt nhìn Thẩm Khanh Nguyệt đi xa, Lâm Vũ quay đầu dặn dò Ninh Loạn: “Tôi ra ngoài đi dạo, anh phải luôn giữ liên lạc với Diệu Thủ, có tin tức xác thực thì phải lập tức cho tôi biết."
"Vâng!" Ninh Loạn trả lời rồi gọi thủ hạ sắp xếp xe cho Lâm Vũ.
Lâm Vũ xua tay ra hiệu không cần rồi đi ra khỏi phủ quân chủ.
Rất nhanh Lâm Vũ đã đi đến trung tâm thành phố Hải Châu.
Lâm Vũ đi vào cửa hàng rồi bước thẳng đến khu trang sức.
Hồi sáng khi nhìn thấy lỗ tai Thẩm Khanh Nguyệt thì hắn mới ý thức được hình như mình chưa từng tặng thứ gì cho Thẩm Khanh Nguyệt.
Mặc dù hắn biết Thẩm Khanh Nguyệt không quan tâm đến những vật này, nhưng không quan tâm không có nghĩa là không thích.
Lỗ tai trắng ngần của cô mà phối hợp với đôi khuyên tai xinh đẹp nữa thì sẽ đẹp đến mức nào?
Nghĩ đến dáng vẻ khi Thẩm Khanh Nguyệt đeo khuyên tai mình tặng, trong lòng Lâm Vũ đột nhiên rất xao động, lập tức tăng tốc bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3450964/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.