Sáng sớm hôm sau, Lâm Vũ và Tuyên Vân Lam đưa Lâm Thiển đến trường.
Vốn dĩ Lâm Vũ không muốn để Lâm Thiển sống trong trường, nhưng Tuyên Vân Lam lại không đồng ý.
Lâm Vũ nói hết lời, bà ấy mới đồng ý có thể đón Lâm Thiển về nhà vào mỗi cuối tuần.
Mặc dù Tuyên Vân Lam cũng rất thương con gái nhưng bà ấy cảm thấy con gái mình cần phải học cách tự lập, quan trọng hơn là không thể để Lâm Vũ mãi chiều chuộng con bé.
Sau khi giám sát Lâm Thiển dọn giường nệm trong ký túc xá xong, Tuyên Vân Lam mới ép buộc kéo Lâm Vũ rời đi.
Trước khi đi, Tuyên Vân Lam liên tục nhắc nhở Lâm Thiển không được hành động cảm tính, càng không được phép bắt nạt người khác.
Khi biết tin mẹ con Lâm Vũ đưa Lâm Thiển đến trường, Lê Viễn Trung- người vừa được thăng chức lên làm hiệu trường, vội vàng đặt điện thoại xuống, đứng dậy chạy ra khỏi văn phòng.
Vừa mở cửa văn phòng ra đã đụng phải Cao Minh.
"Ông Cao, cơn gió nào đã đưa anh đến đây vậy?"
Lê Viễn Trung vô cùng kinh ngạc, phấn khích nắm tay Cao Minh: "Ông đến kiểm tra công việc của chúng tôi à?"
"Không phải!"
Cao Minh lắc đầu: "Tôi có chút chuyện riêng muốn nói với ông.
"Chuyện riêng?”
Lê Viễn Trung nghỉ ngờ nhìn ông ta một cái, khách khí nói: "Nếu ông có chuyện riêng chỉ cần gọi điện cho tôi, tôi đến gặp ông là được rồi, sao có thể để ông mất công đích thân đến đây chứ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3442039/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.