Lâm Vũ trở về bên cạnh mẹ mình.
“Tiểu Vũ, có phải con lại dùng thân phận Mục Bắc Vương kia để chèn ép người khác không?”
Tuyên Vân Lam nhìn về phía đám người Nghiêm Quân Thịnh một cái, rồi nhìn Lâm Vũ với ánh mắt trách móc: “Có chuyện gì thì từ từ nói, đừng có hơi một tý là lại lấy thân phận ra chèn ép người, như vậy thì có khác gì với cái đám ở thế bắt nạt người kia? Không tốt cho thanh danh của con đâu.”
“Mẹ, mẹ yên tâm, con biết mà.”
Lâm Vũ mỉm cười, lại không giải thích gì thêm.
Cách biệt mười lăm năm, lại được nghe tiếng dạy bảo của mẹ, thật là tốt!
Tuyên Vân Lam muốn nói thêm gì đó, Thẩm Vũ Nông lại cười rộ lên: “Vân Lam, Tiểu Vũ tự có chừng mực mài Nếu nó dùng thân phận Mục Bắc Vương để chèn ép người khác thì đám người kia đã sớm trở thành người chết rồi!”
Tuyên Vân Lam mười lăm năm không tiếp xúc với xã hội, cũng không biết những chuyện lớn trong xã hội.
Bà cùng lắm chỉ biết thân phận Mục Bắc Vương này có chút lợi hại, lại không biết thân phận này đại diện cho điều gì. TruyenHD
“Chú Thẩm, chú chiều nó quá!"
Tuyên Vân Lam cũng bó tay, mỉm cười rồi cũng không cằn nhằn thêm nữa: “Chúng ta về thôi, tìm người lập bia mộ cho họ.”
Dời mộ thì không cần nhưng lập bia mộ thì nhất định cần.
Chỉ cần dòng chính của Lâm gia chưa chết hết, thì đều phải lập bia mộ cho. bọn họ.
“Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3429045/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.