Bên trong ngôi mộ không ngừng vang lên những tiếng la hét và cầu xin sự tha thứ.
Nhưng hắn lại không thèm quan tâm tới.
"Hoàn thành nhiệm vụ thì đến Thẩm gia tìm tôi!"
Để lại một câu nói, Lâm Vũ nhanh chóng ôm hai mẹ con rời đi.
Nhiệm vụ?
Ninh Loạn bỗng nhiên giật mình một cái.
Quân lệnh!
Đây là lần đầu tiên sau ba năm Mục Bắc Vương ban hành mệnh lệnh quân sự! Chỉ để kêu anh ta khiến cho hai tên khốn này hối hận khi đến thế giới này!
Quân lệnh như núi!
Làm sao anh ta có thể không thận trọng được?
"Tôi sẽ nghiền nát từng mảnh xương của các người!"
Ninh Loạn giơ tay, bẻ lệch khớp hàm của bọn họ, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn và hung ác, không để ý đến ánh mắt sợ hãi và cầu xin của hai người, anh ta tiếp tục nói: “Khi các người đau đến chết đi, tôi sẽ mượn đầu của các người dùng một chút!"
Nói xong, Ninh Loạn nắm lấy một bàn tay của bọn họ, bóp nát ngón tay cái của hai người.
Sau đó, ngón trỏ, ngón giữa...
Cơn đau khủng khiếp khiến mắt họ lồi ra ngoài, nhãn cầu gần như vỡ tung và khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn.
"Cảm ơn trời đất, hai người đều còn sống!" Thẩm gia, khi nhìn thấy Lâm Vũ ôm hai mẹ con trở về, Thẩm Vũ Nông liền bật khóc, không để ý đến mùi hôi thối trên người bọn họ, ông ấy theo sát bên cạnh
Lâm Vũ, nhìn bộ dáng hai mẹ con bị tra tấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-quoc-chien-than/3429022/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.