🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trăng sáng sao thưa, trên màn trời lam sẫm, trăng đã lên đến đỉnh. Gió đêm đầu xuân còn chưa vơi bớt ý lạnh tiết cửu cửu [2], tuy rằng mơn trớn trên người mềm nhẹ nhưng cái buốt thấm vào tận xương. Dương Tô tạm dừng động tác bóc đậu tương, chà xát đôi tay nổi đầy gai ốc, hành động ấy chẳng mang lại bao nhiêu ấm áp, chỉ chọc cho nó cong khóe môi để lộ nụ cười khổ sở.

[2. Tính từ ngày đông chí, cứ chín ngày thành một cửu, tiết cửu cửu là tiết trời vào độ đầu xuân]

Không ngoài dự tính, làm vỡ bát đương nhiên không có trái ngọt ăn. May mà bà chủ hôm nay tâm tình coi như không tồi, chỉ bắt nó nhịn đói và đét tay mấy cái, cộng thêm thức suốt đêm mà lột vỏ hết một sọt đậu tương là được rồi. Dương Tô cay đắng lắc đầu cười, đoạn lại cúi đầu xuống, ngồi xổm nơi góc tường, tiếp tục làm việc. Một cơn gió lạnh thình lình thổi tới làm cho nó hắt xì một cái rõ kêu.

“Ngươi lạnh à?”

Sau lưng bất chợt truyền tới giọng nói khiến Dương Tô sợ tới mức ngã bệt mông xuống đất. Đêm lạnh như nước, sân đá xanh bị tẩm nước mưa vừa cứng vừa lạnh, ngã xuống một cái thiếu chút nữa đã làm cái mông nó vỡ thành hai nửa. Nó gắng gượng nhịn đau nhanh chóng quay đầu lại nhìn.

Chính là bé con sáng nay.

Thấy bé con không bị lừa bán đi, Dương Tô vui mừng khôn xiết, liền vươn tay vò vò đầu bé. Bé con không sợ người lạ, chẳng những để mặc cho nó xoa đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-phien/22953/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hồ Phiến
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.