Rời khỏi Thanh Vân Quán ra cửa thành Bắc, Hạ Lăng Vân đi dọc theo quan đạo, lúc đi bộ lúc phi hành, có khi đi lẫn vào đoàn đội từ nam ra bắc. hắn thường xuyên thả thần thức cảm ứng tin tức Lệ Nhi, nếu phát hiện có người nhắc tới yêu hồ hay Lệ quý phi thì lập tức chú ý.
Ấn tượng của người dân đối với Lệ quý phi khá ác liệt, mắng nàng mê hoặc đế vương, tạo thành thế cục hỗn loạn.
Hạ Lăng Vân biết rõ xác thực có một phần nguyên do Lệ Nhi gây ra, trong lòng thầm thở dài. không biết tại sao Lâm Vân Phàm không quản được Lệ Nhi? Lệ Nhi có thể tùy tiện trêu chọc người thường nhưng đấy là vua một nước, mỗi lời nói hành động đều ảnh hưởng tới quốc gia và dân chúng, không thể tùy tiện trêu đùa. Nhưng việc đến nước này, hắn cũng chỉ đành lấy danh nghĩa truy bắt yêu hồ mà tìm kiếm Lệ Nhi, khuyên nàng ở ẩn.
Tuyết Hoa cũng dùng thần thức phóng ra ngoài, lắng nghe đánh giá của người dân về Lệ Nhi, phát hiệndân chúng thi thoảng đề cập tới Lệ quý phi đều chửi rửa, trong lòng rất khó chịu, đôi khi biến thành hồ ly nằm trong khuỷu tay Hạ Lăng Vân để hắn ôm nàng đi.
Hôm đó nàng đang ngủ trong vòng tay của Hạ Lăng Vân mơ mơ màng màng nghe thấy âm thanh thút thít nỉ non của nữ tử: "Đa tả công tử cứu mạng, ta là nữ nhi của Đô Sát Viện Tả thị lang đương triều, cùng mẫu thân về thăm ngoại tổ phụ, bất hạnh gặp cường đạo, mẫu thân và người hầu cùng li tán. Nha hoàn tiểu Ngọc vì bảo hộ ta mà chết, may được công tử giúp. Ta không có gì..."
Nàng cựa mình, bật ra khỏi khuỷu tay Hạ Lăng Vân, đôi mắt hồ ly ác liệt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1567055/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.