Bên trong dược phòng, Thanh Hoa đang rất vui vẻ khi trưởng lão tới thăm, bỗng nghe được việc của trưởng lão, nàng lập tức sợ ngây người, đôi mắt sáng rực nhìn chăm chú vào Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa.
Việc này, được không?
Người và hồ ly, còn tiến hành hôn lễ chính thức? Cho dù hồ ly có huyết thống nhân loại, nhưng vẫn không thể tính là người.
Trong lòng nàng ngập tràn nghi ngờ, nhưng không dám nhiều lời, bởi vị sư thúc này tuy tính cách ôn hòa, nhưng một khi đã quyết định việc gì thì sẽ không thay đổi.
"Thanh Hoa, trước mắt Tuyết Hoa không tiện ở Vong Trần Cư, ta muốn ngươi thay ta chăm sóc nàng."
Hạ Lăng Vân nói, "Ta và Tu sư điệt đã bàn luận tốt, nửa tháng sau sẽ kết hôn."
hắn đặt nàng lên bàn, nói: "Thanh Hoa, nàng vừa xuất quan đêm hôm trước, thân thể có chút suy yếu, ngươi giúp ta điều dưỡng cho nàng thật tốt."
"Vâng, sư thúc." Thanh Hoa vội nói. Mười bảy năm qua, nàng vì linh đan mà đi qua Vong Trần Cư nhiều lần hỏi sư thúc, tới bên hồ nhìn thấy dung mạo tuyệt mĩ của Tuyết Hoa, cũng thấy Tuyết Hoa vì bế quan mà cơ thể gầy còm. Lúc này Tuyết Hoa ở hình thái hồ ly bộ lông không đủ dày, người cũng rất gầy, thoạt nhìn như đứng cũng phải cố hết sức.
"Thanh Hoa, Tuyết Hoa còn nhỏ, mẫu thân qua đời sớm, phụ thân không ở bên người, lớn lên như mộthồ ly hoang dã, cho nên không có người nào dạy nàng những lễ nghi của thiếu nữ, những ngày này ngươi dạy bảo nàng một chút."
Hạ Lăng Vân phân phó, "Nữ đệ tử bên ngươi có nhiều, cũng để các nàng chỉ điểm cho Tuyết Hoa vài thứ." Gần mực thì đen gần đèn thì sáng, hắn hi vọng Tuyết Hoa giữ mình trong sạch, hiểu được lễ nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1567032/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.