Tuyết Hoa đi đến chính phòng, ánh trăng sáng chiếu lên bộ lông hồ lytuyết trắng, khiến nàng giống như là một tinh linh xuất hiện giữa banđêm.
Bởi vì được phụ thân dạy bảo, cho nên nàng đã biết cách khống chế linhquang phát ra từ ánh mắt mình, nếu người bình thường gặp phải cũng chỉcho rằng nàng là một hồ ly tuyết trắng xinh đẹp mà thôi.
Tiên Quân đã khóa trái cửa rồi, nàng làm sao để đi vào?
Tuyết Hoa ở đây năm sáu ngày, đã hiểu rõ mọi ngóc ngách. Nàng đi dọctheo hành lang gấp khúc, sau đó rẽ trái, đi về phía cánh cửa phía Tâyphòng ngủ của Hạ Lăng Vân. Quả nhiên, cửa sổ vẫn mở để thông gió.
Nhẹ nhàng nhảy lên, nàng nhanh nhẹn leo qua cửa sổ, quan sát tình hình một chút rồi nhảy vào.
Bên trong, màn lụa buông xuống, che lại thân ảnh đang nằm trên giường.
Tuyết Hoa lặng yên không tiếng động đi đến giường, hít sâu một cái ngửithấy mùi rượu hoa quế kèm theo hơi thở quen thuộc, nàng cuộn thân mìnhnằm xuống, bắt đầu ngủ. Nàng vẫn nhớ rõ lần đầu tiên nàng vụng trộm bòlên giường nam thần, nam thần lập tức tỉnh lại còn bóp cổ nàng thậtchặt, ánh mắt hung ác tràn ngập cảnh giác. Nàng không muốn một lần nữabị nam thần bóp cổ đâu.
Thật lâu, trên giường truyền đến giọng nói thương tiếc: "Đứa nhỏ này..."
Tiên Quân biết nàng vào phòng?
Lỗ tai hồ ly của nàng dựng thẳng lên.
"Lên đây đi!" <!--Ambient video inpage desktop-->
Hạ Lăng Vân nói, đưa tay kéo rèm che.
Ở đây không phải Thiên Linh Môn, giấc ngủ của hắn rất nông. Tuyết Hoangủ bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1567007/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.