Hạ Lăng Vân dùng dao găm cắt một miếng thịt hổ lớn, Tuyết Hoa không tốn chút sức nào bắt đầu nướng thịt.
"Tiên Quân, mùi thơm không, ta làm thịt nướng có thơm không?" Tuyết Hoavội vàng nói, dùng dao cắt miếng thịt sau đó đưa tới miệng hắn, trongmắt tràn ngập hi vọng.
Từ lúc Hạ Lăng Vân thí luyện trong sa mạc, bắt đầu ăn uống giống ngườibình thường rồi, vì sống sót hắn cái gì cũng ăn, kể cả thịt. Đại kháibởi vì hắn ăn uống giống như người bình thường, lại tiến hành thí luyệnchiến đấu, cho nên hắn so với trước kia cường tráng hơn, không còn giống hình tượng thư sinh phiêu dật như ở bên ngoài Thái Hư Huyễn Cảnh.
Hai ngón tay đưa ra cầm miếng thịt còn đang chảy mỡ xèo xèo, Hạ Lăng Vân thổi nguội sau đó ăn, khen ngợi: "Rất thơm, Tuyết Hoa, kĩ xảo nướngthịt của ngươi tăng lên rồi." Thịt hổ có chút cứng và chua, lúc nướngTuyết Hoa cũng không bỏ gia vị gì, chỉ có thể nói là ăn tạm, nhưng Tuyết Hoa đã muốn hắn khen ngợi, vậy hắn khen nàng một chút là được rồi. Hàitử cần phải cổ vũ đấy.
Nghe hắn khen ngợi, Tuyết Hoa lập tức cắn miếng thịt mềm bên trong, đặtvào cái đĩa sứ Hạ Lăng Vân mua cho nàng, ân cần nói: "Tiên Quân, ngườiăn nhiều một chút." Nàng phải để nam thần biết nàng rất tốt, sau này sẽkhông rời khỏi nàng.
"Tuyết Hoa, ngươi đã học được cách dùng tay rồi, hơn nữa còn vô cùngthuần thục. Đừng chỉ chiếu cố ta, ngươi cũng ăn." Hạ Lăng Vân mỉm cườinói, gương mặt tràn ngập dịu dàng. Hắn nuôi nàng không bao lâu, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1566990/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.