Trên người có rận...
Toàn thân Tuyết Hoa cứng ngắc, gương mặt ngây ngốc.
"Tuyết Hoa, ngươi biết rận là con gì?" Hạ Lăng Vân vỗ nhè nhẹ đầu nàngnói, "Đừng sợ, đây không phải là bệnh khó trị." Cũng có rất nhiều ngườibị rận cắn, tu sĩ đôi khi cũng bị.
Hai mắt Tuyết Hoa chậm chạp chuyển động nhìn hắn, vẻ mặt xấu hổ. Cái này tất nhiên không phải bệnh khó trị, nhưng mà... Đây không phải là biểuhiện của việc ở bẩn sao.
Trên người nàng có rận, nàng mỗi ngày đều muốn hắn ôm, liệu nàng có lâyrận sang cho hắn không? Con rận là động vật kí sinh trùng hút máu ngườilẫn động vật.
Nghĩ tới đây, Tuyết Hoa kêu thảm một cái rồi nhanh chóng nhảy khỏi đùihắn, sau đó nhìn hắn kêu lên bất an. Hắn phát hiện trên người nàng córận, nói không chừng sau này sẽ chán ghét nàng.
Hạ Lăng Vân khẽ mím môi nói, "Ta đã bị ngươi lây rồi." Da đầu của hắn có chút ngứa, nhưng hắn không nghĩ tới phương diện này.
Với tư cách là một Tiên Quân sống hơn tám trăm năm, hắn đã trải qua rấtnhiều chuyện. Tuổi trẻ đã đi vào rừng tu luyện mười năm, trong lúc đókhông để ý, người cũng bị rận cắn, sau đó hắn dứt khoát cạo sạch lôngtrên cơ thể, tìm suối nước nóng tắm cả ngày, đốt bỏ quần áo cũ, thaytoàn bộ đồ mới. <!--Ambient video inpage desktop-->
Nàng nên làm gì bây giờ?
Tuyết Hoa cảm thấy mình không tôn trọng nam thần, trong lòng vô cùng áynáy, kẹp đuôi sợ hãi đứng trước mặt hắn, giống như đệ tử chờ lão sư răndạy.
"Đợi trời sáng, ta sẽ nhìn lông ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1566958/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.