Hồ ly dù sao cũng là động vật sống trong rừng.Tuyết Hoa liên tục cân nhắc, hay là đi thám hiểm rừng cây. Chỗ này là nơi sinh hoạt tu luyện củaThiên Linh Môn, các linh sủng cũng hoạt động ở đây, cho nên ở đó chắc sẽ không có những sinh vật to lớn nguy hiểm.
Thấy nàng chạy về phía rừng cây, Hạ Lăng Vân mỉm cười nhìn về phía nàng.
"Trưởng lão, hồ ly này còn rất nhỏ, người huấn luyện nó như vậy thíchhợp không? Dù sao nó cũng không giống tiểu sư thúc Cảnh Thanh Viễn."Thưởng Đức khuyên nhủ, "Đợi vài năm nữa người huấn luyện nó là được."
Khoảng 150-160 năm trước hắn đã tới Vong Trần Cư hầu hạ trưởng lão, biết rõ Cảnh Thanh Viễn bị Hạ trưởng lão huấn luyện thế nào. Các loại thểnghiệm, các loại giáo dục đầy máu, Cảnh Thanh Viễn đều nếm trải hết, cho nên thành tựu mới vượt bậc như vậy.
"Không có vấn đề gì, nó là tiểu hồ ly trong dãy núi Hằng Cổ, nếu nhưnăng lực sinh tồn yếu kém đã sớm bị các động vật khác ăn thịt." Hạ LăngVân nói, trong mắt tràn ngập tự tin.
Hình thể của Tuyết Hoa quá nhỏ, trong lúc cùng động vật khác cạnh tranhnàng sẽ hơi yếu thế. Dù sao nàng cũng có được linh căn thượng phẩm, trời sinh đã hấp dẫn toàn bộ linh thú trong thiên địa, trước khi nàng trởthành nhị phẩm hồ ly không biết đã phải đối diện với bao nhiêu nguy cơbị linh thú khác ăn thịt rồi, cho nên nhìn bề ngoài trông nàng có vẻ nhỏ bé, nhưng năng lực sinh tồn tuyệt đối không nhỏ.
"Ngươi trở về dọn dẹp phòng, thuận tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-nu/1566950/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.