“Chuyện kia...”
Mật Hạo dừng cắt thịt bò bít tết: “Cái gì?”
“Với điều kiện của anh Mật, hẳn là rất khó độc thân mới phải.” Omega thanh tú cười đến dịu dàng, “Vì sao em nghe bác nói, anh vẫn luôn độc thân vậy?”
Vấn đề này cũng không phải là riêng tư, Mật Hạo cũng không ngại cho người ta mặt mũi.
“Trước đây sự nghiệp bận rộn không có tâm tư này, bây giờ...” Mật Hạo chau mày, không hiểu sao anh dừng một chút, “Bây giờ thì chưa gặp được người mình thích.”
“Em cũng vậy.” Omega uống một ngụm nước dưa hấu, “Trước kia em còn đi học, người trong nhà không cho yêu sớm, vừa mới tốt nghiệp xong cứ như đòi mạng mà thúc giục em đến đau cả đầu.”
“Em còn nhỏ mà.” Mật Hạo tỏ vẻ hiểu rõ, “Hoàn toàn không cần sốt ruột, có thể chơi thêm vài năm, chơi đã rồi suy xét vấn đề cá nhân sau.”
“Ha ha ha.” Mật Hạo nói ra lời này, quả thực cũng nói rõ không có ý đồ tiến thêm một bước với Omega trước mặt, điều này làm cậu Omega cũng lập tức cảm thấy thoải mái hơn, “Vậy cảm ơn anh Mật kiến nghị, em chơi đến năm 30 tuổi rồi nói sau.”
“Được thôi.” Mật Hạo dùng giọng điệu trưởng bối, “Ăn cơm trước đi, không đủ thì gọi thêm.”
Tóm lại là đừng có tám nhảm nữa, mệt mỏi.
Mật Hạo không cần phải nói chuyện thêm nữa, nhưng mới chuyên tâm ăn được vài miếng đã nghe gần chỗ mình xôn xao.
__________________
La Bạc Hồ không ngờ ở đây mà cũng gặp được Mật Hạo.
Lúc Mật Hạo đi tới, cậu đang ngăn cản Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ngheo-tung-va-phu-hao-cua-cau/439487/chuong-27.html