"Sư phụ tôi nóicho tôi biết, tôi chính là lưu manh.” Đường Thiên cười hì hì nói.
Tô Tuệ Cầm rất muốn xoay người lại rời đi, không muốn để ý tới đến tên lưu manh thối tha này, nhưng vẫn không dứt bỏ được tò mò đối với loại y thuật đó, chỉ sợ buổi tối hôm nay sẽ không ngủ được.
Nghĩ tới việc đó, cô đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện bốn phía không có nhiều người đi qua lại, cô lập tức đi đến trước mặt Đường Thiên, nhanh chóng đưa đôi môi hướng đến khuôn mặt hắn, phảng phất như chuồn chuồn lướt nước, cứ như vậy hôn một cái.
Thời điểm Tô Tuệ Cầm bước tới gần Đường Thiên, thì Đường Thiên đã cảm giác được đôi gò núi hùng vĩ cọ vào lồng ngực mình, loại cảm xúc kia rất mềm mại, quả thực làm cho con người ta muốn phạm tội.
Đặc biệt là từ trên người đại mỹ nhân có một mùi thơm truyền tới, càng làm cho tâm thần con người trở nên thanh thản.
“Lưu manh, hiện tại anh có thể nói được chưa.” Khuôn mặt Tô Tuệ Cầm đỏ lên, cảm thấy từ trước tới giờ thân thể chưa từng có tình trạng nóng rực như vậy, nếu xung quanh có người bắt gặp mà bàn tán, khẳng định là cô không còn mặt mũi để gặp người khác, bởi vì chuyện này thật sự là quá lớn mật.
Đường Thiên đưa tay sờ sờ gương mặt, còn có thể cảm nhận được đôi môi kia mềm mại mang đến xúc cảm như thế nào, còn lưu lại một tia hương thơm, hắn cười xấu xa một tiếng: “Đương nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-my-cuong-y/3221337/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.