Chương trước
Chương sau
"Sư phụ tôi nóicho tôi biết, tôi chính là lưu manh.” Đường Thiên cười hì hì nói.

Tô Tuệ Cầm rất muốn xoay người lại rời đi, không muốn để ý tới đến tên lưu manh thối tha này, nhưng vẫn không dứt bỏ được tò mò đối với loại y thuật đó, chỉ sợ buổi tối hôm nay sẽ không ngủ được.

Nghĩ tới việc đó, cô đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện bốn phía không có nhiều người đi qua lại, cô lập tức đi đến trước mặt Đường Thiên, nhanh chóng đưa đôi môi hướng đến khuôn mặt hắn, phảng phất như chuồn chuồn lướt nước, cứ như vậy hôn một cái.

Thời điểm Tô Tuệ Cầm bước tới gần Đường Thiên, thì Đường Thiên đã cảm giác được đôi gò núi hùng vĩ cọ vào lồng ngực mình, loại cảm xúc kia rất mềm mại, quả thực làm cho con người ta muốn phạm tội.

Đặc biệt là từ trên người đại mỹ nhân có một mùi thơm truyền tới, càng làm cho tâm thần con người trở nên thanh thản.

“Lưu manh, hiện tại anh có thể nói được chưa.” Khuôn mặt Tô Tuệ Cầm đỏ lên, cảm thấy từ trước tới giờ thân thể chưa từng có tình trạng nóng rực như vậy, nếu xung quanh có người bắt gặp mà bàn tán, khẳng định là cô không còn mặt mũi để gặp người khác, bởi vì chuyện này thật sự là quá lớn mật.

Đường Thiên đưa tay sờ sờ gương mặt, còn có thể cảm nhận được đôi môi kia mềm mại mang đến xúc cảm như thế nào, còn lưu lại một tia hương thơm, hắn cười xấu xa một tiếng: “Đương nhiên có thể nói, đáp án là không thể trả lời.”

“Không thể trả lời? Đồ đáng ghét!” Tô Tuệ Cầm nổi giận, đến mức bốc khói đầu, cô bị tên thối tha này chiếm tiện nghi lớn như vậy, sau cùng tên thôi tha này lại nói với cô là không thể trả lời, chẳng khác nào đang đùa giỡn cô.

Vút một tiếng, thế mà cô nhấc chân, liền muốn đá dưới đũng quần Đường Thiên một cái.

Đường Thiên tay mắt lanh lẹ, dùng thân thủ chặn lại, phịch một tiếng, một tay ngăn cản công kích của Tô Tuệ Cầm nói: "Vợ à, em cũng không khỏi quá ác, căn bản là muốn thương tổn cái kia cũng chồng, không lẽ vợ muốn cả đời này không sung sướng sao."

"Tôi khinh, cần phải để cho tên lừa gạt như anh chịu một chút giáo huấn.” Tô Tuệ Cầm nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt đỏ bừng, tựa hồ còn muốn nhấc một cái chân còn lại đá Đường Thiana một cái nữa.

Không chỉ lừa gạt cô hôn hắn, thế mà còn muốn lừa gạt tình cảm, loại đàn ông này quả thật lưu manh, cô làm như vậy chỉ muốn vì dân trừ hại.

Đường Thiên nói: “Được rồi... được rồi, tôi chỉ là nói đùa một chút mà thôi.”

"Còn không nói mau, nếu anh mà không khai thật thì anh chết chắc.” Ánh mắt Tô Tuệ Cầm có chút nguy hiểm nhìn lấy đũng quần của Đường Thiên.

Đường Thiên nghiêm túc nói: "Không phải đáp án lúc nảy tôi đã nói cho cô nghe rồi còn gì. Thực ra, bệnh tình của cô bé kia là do quỷ hút khí làm, còn chuyện đứa bé gái đó sức khỏe tự khôi phục, cũng do tôi đã tiêu diệt con quỷ hút khí đó." 

“Thật hay giả? Trên thế giới này thật sự có quỷ sao?” Tô Tuệ Cầm có chút bán tín bán nghi nhìn Đường Thiên, tuy cô không tin câu chuyện quỷ quái đó cho lắm, nhưng mà vừa mới hồi nảy Đường Thiên đã ra tay cứu đứa bé gái kia cô đã chứng kiến rồi còn gì.

Đường Thiên hơi cười một tiếng, nói: “Cái gọi là quỷ, thực ra cũng chỉ là Âm khí tích tụ lại hình thành một loại quỷ, nó có ở khắp nơi, lúc nào cũng có ở bên cạnh người của chúng ta, trên thế giới có Dương thì sẽ có Âm, nếu đã như vậy thì việc có quỷ cũng không có gì là kỳ quái."

"Việc đó không có khả năng, nếu quả thật là có thì chỉ là lời nói dối để lừa gạt trẻ con, chứ làm sao mà chúng ta lại không có cách nào cảm nhận được?" Tô Tuệ Cầm vẫn có chút không tin.

Đường Thiên nói: "Thực ra là cảm thấy được, nhưng do là người bình thường nên không có cách nào để nhìn thấy mà thôi, có lúc người bình thường sẽ cảm thấy gió lạnh từng trận, thì cũng đã có cảm giác được quỷ tồn tại.

Mà trên thế giới này phần lớn bệnh đều do quỷ tạo thành, nói ví dụ như thân thể con người đột nhiên suy yếu, bệnh tình thì ngày một nặng thêm, cái đó chính là bị "quỷ hấp khí" xâm nhập, dẫn đến sinh khí trên người bị hút mất, cơ thể sẽ dần mệt mỏi trở nên suy yếu, thậm chí là có nguy cơ mất mạng.

Có người buổi tối ngủ sẽ gặp ác mộng, đó là do có "quỷ ảo giác" xuất hiện bên cạnh, làm cho người đó lâm vào bên trong ảo giác vô tận, đến buổi sáng mới có thể tỉnh táo lại hoặc sẽ tỉnh táo ngay lập tức.

Cũng có một số người phổi xảy ra vấn đề, đó là do người đó thích hút thuốc lá nên mới hấp dẫn "quỷ khí thải" đến, kết quả sẽ xâm nhập vào phổi, khiến cho phổi trở nên suy yếu, hệ thống miễn dịch lúc đó sẽ bị phá hư."

"Dựa theo ý tứ trong lời nói của anh, toàn bộ bệnh trên thế giới này cũng là do quỷ tạo thành?" Tô Tuệ Cầm khinh thường nói, “Nếu đã như lời anh nói, vì cái gì mà chúng ta lại không thể hiểu rõ được cái gọi là "Khu Quỷ Chi Thuật"*, chỉ sử dụng một ít dược liệu, liền có thể để bệnh nhanh hoàn hảo như lúc chưa bị bệnh, ma quỷ gây bệnh sẽ biến mất?"

*Khu Quỷ Chi Thuật: hiểu nôm na là sử dụng dị thuật để xua quỷ, trấn tà.

Đường Thiên hơi cười một tiếng: "Sử dụng dược liệu, sử dụng châm cứu, thậm chí là vận dụng các công cụ hỗ trợ trong y học phẫu thuật, thì vẫn có thể cứu người, nhưng do cô không nhìn thấy bản chất sinh bệnh trên thân thể con người, thì làm sao cô biết Âm - Dương lúc đó đã mất căn bằng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.