Chương trước
Chương sau
“Tiền đặt cọc?”

Ngưu ca trợn tròn mắt, bởi vì cho đến bây giờ hắn chưa từng nghĩ đến chuyện tiền đặt cọc.

Đường Thiên hơi thở ổn định, nói: “Đương nhiên là muốn ngươi đưa tiền đặt cọc, có tiền cọc rồi thì ngươi muốn chạy cũng không được, ta không muốn thêm một lần làm không công. Tóm lại không trả tiền trước thì không chữa bệnh ngươi xem đó mà làm thôi.”

“Được, tiền đặt cọc thì tiền đặt cọc, nơi này là một trăm ngàn, ngươi cầm trước.” Ngưu ca cắn răng, dù sao cũng chỉ là đem tiền đặt ở trong tay tiểu tử này mà thôi, đợi một chút nữa khi sự kiện kia kết thúc, nhất định phải cho tiểu tử này đẹp mặt.

Một tiểu đệ đứng ở bên cạnh bỗng mở cặp công văn màu đen ra, lập tức nhìn thấy một cọc tiền đỏ rực, cứ như vậy đưa đến trước mặt Đường Thiên.

Số tiền này là Bang Thanh Ngưu của bọn họ đạt được từ cuộc giao dịch ở Huyện Vân, bên trong vừa vặn tròn một triệu, nếu như không phải lần giao dịch này có lời, bọn họ cũng sẽ không mang theo nhiều tiền bên người như vậy.

Đường Thiên nhận lấy số tiền này, còn nghiêm túc đếm xem: “Ừm, số lượng không sai, chờ khi nào xong việc ta lấy nốt phần còn lại.”

Sắp chết đến nơi còn muốn khoản còn lại, chờ đấy đi ông đây xem ngươi chết như thế nào, thanh niên tóc vàng hung dữ trừng Đường Thiên, nhưng hắn biết mặc kệ Đường Thiên này rốt cuộc có bản lĩnh thật hay không, chỉ cần Ngưu ca muốn đùa chết hắn, mặc kệ đối phương nói gì cũng là giả, thì khẳng định xong đời, cho nên tiền này chỉ có thể nhìn không thể nhận.

Tiểu đệ của hắn cũng tỏ ra thương hại nhìn Đường Thiên, thật đáng thương, dạng thiếu niên này đợi chút nữa sẽ bị Ngưu ca chơi cho chết, nhưng đây chính là không hiểu được nhìn không khí xuống tràng.

“Khoản còn lại kia là chuyện nhỏ.”

Ngưu ca lộ ra một bộ bộ dáng hào phóng: “Chỉ cần ngươi giúp ta chữa bệnh cho tốt, bao nhiêu tiền cũng không có vấn đề gì. Dù sao loại người không thiếu tiền giống như ta, có bệnh cần phải trị.”

Đường Thiên gật gật đầu: “Đúng vậy, có bệnh cần phải trị.”

Ta lau, làm sao tiểu tử này nói chuyện lại khó chịu như thế, câu nào cũng giống như đang mắng người vậy, khóe miệng Ngưu ca co quắp, nhưng bây giờ hắn cũng không muốn so đo chuyện này, nói: “Được rồi, ngươi dự định chữa bệnh cho ta như thế nào? Là chỉ uống thuốc, hay là xem mạch khai đao?”

“Những thứ này ta đều không biết.” Đường Thiên hồi đáp.

Cái gì?

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, không biết châm cứu kê đơn thuốc, cũng không biết bắt mạch khai đao, vậy rốt cuộc hắn biết cái gì? Này, thật sự là thầy thuốc sao? Không phải là lang băm chứ.

“Đại ca, cẩn thận một chút, nếu tiểu tử này là lang băm vậy thì thảm, sẽ hại chết người đó.”

Bên cạnh, bàn tử vội vàng nói với Ngưu Ca: “Nghe nói trước đây thôn Tân Hoa xuất hiện một tên lang băm, kết quả người ta bị cảm lạnh lại trị thành ung thư, mấy ngày trước đã đi đời nhà ma.”

Nghe được mấy câu này, Ngưu ca thoáng run rẩy, vì lừa đảo chút tiền mà phải đánh đổi mạng sống chính nình sao? Nhưng mà nhiều lắm là lát không ăn thuốc gì, thậm chí nếu tên này muốn động thủ hắn cũng cự tuyệt, như thế thì cũng đâu có sao chứ.

“Tiểu tử, có chút này ngươi không biết, vậy thì người chữa bệnh làm gì? Không phải là ngươi đang đùa bọn ta chứ? Đùa với bọn ta thì hậu quả rất nghiêm trọng.” Ngưu Ca xoa bóp quyền đầu, rồi làm ra vẻ uy hiếp.

Đường Thiên thản nhiên nói: “Không phải mới vừa rồi tôi đã nói cho ông biết sao? Tôi là Quỷ Y đó, đương nhiên là dựa vào quỷ đến chữa bệnh.”

“Dựa vào quỷ đến chữa bệnh? Con mẹ nó mày xem tao là kẻ ngu sao? Đừng có ở chỗ này nói vô nghĩa, sao trên thế giới có thể có quỷ?” Ngưu ca tức giận, hắn cho rằng tiểu tử này là đang đùa chính mình, ở đâu lại thầy thuốc dựa vào quỷ đến chữa bệnh, nếu quả thật có chuyện như vậy, đó nhất định là lang băm, thầy lang ở nông thôn, chuyên môn nhảy Đại Tiên loại kia.

Người bên cạnh đều im lặng nhìn Đường Thiên, tuy đã sớm nghĩ tiểu tử này không đáng tin cậy, nhưng không ngờ thật sự như vậy, chẳng lẽ hắn cho rằng Ngưu ca là đứa trẻ ba tuổi sao, hay hắn xem thường trí thông minh của Ngưu ca? Ngưu ca sẽ bị những lời nói này lừa gạt sao?

Trọng Hiểu Mạn nhìn vào mắt Đường Thiên, lại phát hiện đối phương rất nghiêm túc, không giống như đang nói dối, cũng có thể hắn thật sự nghiêm túc nhưng lại là chuyện rất hoang đường.

“Trên thế giới đương nhiên là có quỷ, ta hỏi ngươi, ngươi gần nhất có phải hay không thường xuyên cảm thấy thân thể rất mệt mỏi rất nặng nề, giống như trên vai có vật nặng gì kéo xuống, rõ ràng không có làm cái gì, lại là cả ngày cảm thấy mệt mỏi.” Đường Thiên chân thành nói.

Ngưu ca cũng là giật mình: “Không sai, ta xác thực là như vậy triệu chứng, rõ ràng không có làm cái gì, lại là cảm thấy thân thể mệt mỏi, đi bệnh viện kiểm tra, thầy thuốc cũng nói thân thể ta khỏe mạnh đến như cùng một đầu trâu, cái gì đều không kiểm tra ra.”

Chẳng lẽ tiểu tử này thật là có chút bản lãnh hay sao? Hắn hiện tại có chút kinh nghi (thất kinh + nghi ngờ) bất định, dù sao dạng này triệu chứng hắn cho tới bây giờ không có nói ra, thậm chí ngay cả người bên cạnh cũng không biết.

“Cái này đúng, đây chính là quỷ nhập vào người, sau lưng ngươi chính vác một nữ quỷ đâu, cho nên mới sẽ cảm thấy thân thể nặng nề.” Đường Thiên đương nhiên nói ra.

“Ngươi thì đừng ở chỗ này nói vô nghĩa, chúng ta xã hội đen sát khí trùng thiên, không chuyện ác nào không làm, làm sao lại sợ quỷ? Làm sao biết quỷ nhập vào người? Tên giang hồ lừa đảo cũng muốn lừa gạt đến ta Ngưu ca trên thân, ngươi cho rằng ta Ngưu ca là đần độn sao? Coi như Ngưu ca là đần độn, chúng ta cũng không phải đần độn, biết không?” Thanh niên tóc vàng hét lớn.

Sau khi nghe đến mấy câu này, một bên vẻ mặt Ngưu Ca có chút ngạc nhiên, một bên thì lại hung dữ rồi trừng mắt với thanh niên tóc vàng, nhưng mà Ngưu Ca lại tán thành với câu nói đó, anh ta cũng không tin tiểu tử này lại nói dối.

“Mắt thấy mới là thật tai nghe là giả, các ngươi thì chính mình mở mang kiến thức một chút đi.” Đường Thiên hơi hơi cười một tiếng, ngón tay hắn nhẹ nhàng bắn ra, không trung loáng thoáng xuất hiện mấy ánh sáng màu vàng, nháy mắt liền tiến vào Ngưu ca các loại lưu lại ở giữa mi tâm, bất quá đây cũng chỉ là nháy mắt sự tình, người chung quanh đều thấy không rõ lắm.

“Mẹ nó, tôi, thật có quỷ, a... quỷ! Có quỷ!” Chờ một lúc, đám người thanh niên tóc vàng lập tức hét rầm lên, dọa đến giống như đàn bà, dường như muốn xé nát cổ họng, sắc mặt trắng bệch.

Cả người bọn họ run rẩy, ngón tay chính chỉ một thứ ở sau lưng Ngưu ca, ánh mắt hoảng sợ cực độ, chỉ hận không thể co cẳng chạy ngay bây giờ.

Phù phù một tiếng, lại có mấy tên đàn em trực tiếp bị dọa ngất, sợ đến mức tiểu cả ra quần.

“Quỷ? Quỷ gì?” Trong nháy mắt Ngưu ca cũng có cảm giác sợ đến nổi da gà, bị thiếu niên kỳ quái đứng trước mắt nhẹ nhàng chỉ về phía sau, trong chốc lát hắn bỗng nhiên cảm thấy không khí chung quanh trở nên lạnh xuống, nhiệt độ dường như cũng hạ xuống mấy chục độ, rõ ràng là thời tiết tháng tám, bây giờ lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, đi vào trong xương cốt, chỉ kém chút nữa là máu cũng đông lại.

Ngưu ca cảm giác được có một đôi tay khoác lên bả vai của hắn, một cái đầu đen sì cũng dựa sát mặt vào bờ vai, tóc dài phất phới, nhìn qua thì thấy là một cái đầu của phụ nữ.

Chỉ là mái tóc dài này che lại đi hơn phân nửa khuôn mặt của nữ quỷ, không nhìn rõ được khuôn mặt thật sự của nó, chỉ có thể nhìn được một đôi mắt màu đen.

Nhìn thấy như vậy, thực sự cũng rất thuận mắt, điềm đạm đáng yêu, có lẽ dưới mái tóc dài này là một cô gái xinh đẹp, nhưng thuận mắt là một chuyện, cô ta không phải là con người.

Bà nội nó, ngoài đầu và hay ta ra, phần lớn bộ phận cơ thể đều núp trong thân thể của Ngưu ca, cái nà, đây là chuyện mà con người có thể làm được sao?

Bỗng nhiên, đôi mắt của cô lóe ra ánh sáng màu xanh, trong nháy mắt dọa cho Ngưu ca ngã quỵ xuống, nằm trên mặt đất, cả người không có một chút khí lực.

Đường đường là một đại ca xã hội đen, nếu như nói bị tươi sống dọa chết ở chỗ này, chắc chắn sẽ không ai tin, nhưng là đây không phải người, mẹ nó là quỷ, ánh mắt còn xanh lét, sáng lên!

“Đừng sợ, cô ấy chỉ là nghỉ ngơi một chút ở trên thân thể của cậu mà thôi.”

Đường Thiên lộ ra hai hàm răng trắng.

“Còn nghỉ ngơi?”

Trong nháy mắt Ngưu ca sợ run. Vội vàng nói: “Quỷ Y đại ca, đừng, đừng để cho cô ta nghỉ ngơi ở chỗ này, mau mau đuổi cô ấy đi đi, tiêu diệt cô ấy đi, tôi, tôi sợ.”

Có thể không sợ sao?

Nếu bỗng nhiên có một nữ quỷ nằm sấp trên người anh, ánh mắt lóe lên tia sáng xanh, đã sớm sợ đến mức tiểu ra quần rồi, lúc này Ngưu ca cũng có chút hối hận vì tố chất tâm lý của mình quá tốt, muốn hoảng sợ ngất đi ngay bây giờ, còn có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra.

Đám người thanh niên tóc vàng cũng không dám lại cử động, toàn thân đều đang run rẩy, dù cho bị người ta cẩm lấy mấy chục thanh đao đuổi theo đòi chém, cũng không có sợ hãi như bây giờ, quá dị thường.

Nếu như nói coi như không biết chuyện này, nhưng hiện tại không những biết, hơn nữa còn nhìn đến, còn nằm ở trên người lão đại của mình, bọn họ cảm thấy thân thể mình run rẩy không thôi, muốn chạy trốn cũng không có khí lực.

Hành khách ở trên xe lửa đều không biết đã xảy ra chuyện gì, thiếu niên kia chỉ nói mấy câu, những thành viên xã hội đen này từng người từng người đều hoảng sợ nằm co quắp trên mặt đất, còn đi tiểu.

Ngưu ca vốn là đại ca xã hội đen hống hách trâu bò, bây giờ lại bi dọa đến giống như trẻ con, oa oa gọi quỷ, một chút cũng không có dáng vẻ uy phong như lúc trước, hoàn toàn héo, cũng không dám phách lối nữa.

Trọng Hiểu Mạn cũng cảm thấy kỳ quái vô cùng, những tên côn đồ này không có khả năng cứ như vậy buông tha cho thiếu niên này, dù sao tính cách của những tên côn đồ này cũng không phải dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy.

Nhưng bây giờ người nào cũng bị dọa đến ngoan ngoãn, chẳng lẽ thiếu niên này làm chuyện gì kì quái sao? Vẫn là anh ta có bối cảnh (*) kinh người, nói ra, làm cho những tên côn đồ này bị dọa sợ, Trọng Hiểu Man không thể nào lý giải.

(*) bối cảnh kinh người ở trong câu này chỉ về gia thế, thế lực của cậu thanh niên.

“Hiện tại anh đã tin chưa?” Đường Thiên hơi hơi cười một tiếng.

Ngưu ca gật đầu giống như gà con mổ thóc: “Tin, hoàn toàn tin.” Không tin cũng phải tin, nhìn thấy một nữ quỷ nằm sấp trên người mình, không cảnh tượng nào thật hơn cảnh này.

Trách không được những ngày này cảm thấy rất mệt mỏi, thì ra có nữ quỷ nằm ở trên bả vai của mình, nói như thế muốn không mệt cũng không được, vừa nghĩ tới mình đã bị đối phương phụ thân thật lâu, hắn cảm thấy sợ nổi da gà.

Nếu như lần này không phải gặp được thiếu niên thần bí này, chẳng phải hắn có thể sẽ bị nữ quỷ này hại chết, thậm chí ngay cả chính mình vì sao mà chết cũng không biết?

“Tuy nhiên, tại sao trên người tôi lại xuất hiện một nữ quỷ như thế này?” Ngưu ca vô cùng nghi hoặc.

Đường Thiên nói: “Làm sao tôi biết được, có lẽ trước kia anh đi qua một nơi lạnh lẽo nào đó, kết quả lại trêu chọc về. Tuy nhiên anh cũng không cần quá lo lắng, cô ấy nằm ở trên người của anh, cũng chỉ là muốn tìm một người thế thân mà thôi.”

Tìm thế thân? Không phải mới vừa rồi còn nói chỉ là nghỉ ngơi thôi sao? Tên trứng thối này là đang đùa giỡn với hắn à?

Trong nháy mắt Ngưu ca khẽ run rẩy, đầu óc anh xuất hiện đủ loại phim ma khủng bố, người bị nữ quỷ thế thân, vốn chẳng khác nào chết, dù sao tìm thế thân cũng chính là tính lấy mạng của mình, hiện tại hắn không dám cử động cổ của mình, thân thể cứng ngắc, sợ mình vừa động kịch thích đến nữ quỷ này.

Người đó biết nữ quỷ này kích động lên sẽ như thế nào, không cẩn thận kích thích thành Lệ Quỷ, là hắn xong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.