Ước hẹn ba tháng kết thúc, tôi đến công ty của anh, nhưng không gặp được Giang Ly, hỏi nhân viên mới biết anh đang nằm viện. Không phải đã nói sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân sao? Lưu Tinh lo lắng đến bệnh viện trước.
Đứng trước phòng bệnh của Giang Ly, nhìn anh nằm yên tĩnh, Lưu Tinh che miệng kiềm chế cảm xúc của mình. Không ngờ lần đầu tiên gặp lại sau ba tháng xa cách là ở bệnh viện, nghe nhân viên công tác nói anh chưa từng nghỉ ngơi đàng hoàng. Trong phòng bệnh truyền đến tiếng động, Lưu Tinh điều chỉnh lại cảm xúc rồi đi vào.
"Đồ lừa đảo."
Giang Ly giật mình khi nhìn thấy Lưu Tinh, anh cho là mình đã che giấu rất tốt.
"Sao em lại đến đây?"
"Rõ ràng anh đã hứa với em sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, anh xem bây giờ anh đã làm được chưa?"
"Nhưng mà anh muốn hoàn thành công việc trước thời hạn, để có thể ở cạnh em sáu tháng cuối năm."
"Em đừng nghe nhân viên công tác nói, rõ ràng là anh đã nghỉ ngơi đàng hoàng rồi."
"Sau này mà anh còn như vậy nữa, em sẽ mặc kệ anh đó."
"Được, nghe lời em. Sau này sẽ không bao giờ như thế này nữa."
Cũng may chỉ là nghỉ ngơi không tốt, chỉ cần nằm một ngày là được xuất viện.
"Tinh Tinh, dậy thôi!"
Lưu Tinh nhìn bầu trời vẫn chưa sáng bên ngoài cửa sổ, bất mãn hỏi:
"Bây giờ mới mấy giờ chứ! Hôm nay chúng ta có hoạt động gì sao?"
Giang Ly đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-mong-diep-canh/2808603/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.