Ngày hôm sau Tả Liệt thức dậy khá sớm mặt trời chưa đổi sắc, gà chưa gáy. Đã từ viện phòng đi ra thay y phục, vệ sinh một lần từ trên xuống, từ trong ra ngoài. Thời tiếc lạnh câm câm, bì da cũng đau rát, Tả Liệt lại thể như không, y phục mỏng manh, từ viện phòng chân trần đi đến nhà kho, tìm bên trong lấy ra một cây đinh ba cùng một chiếc búa một lưỡi đao một đầu thầu ( búa chặc cây). Cầm hai thứ dần dần tiến đến cửa cổng mà đi, băng qua tuyết trắng, băng qua rừng trúc đến một con suối đã bị đống băng, mặt trời như rét lạnh vẫn đấm chìm trong màng đêm chưa chịu thức tỉnh, Tả Liệt chỉ có thể cầm đèn lòng được treo trên đường mòn trong rừng trúc mang theo. Đặt đèn lòng trên nền băng cứng rắn, Tả Liệt xoăn tay áo lên làn da mịn màng trắng muốt như hoà thành một với băng tuyết, lấy lưỡi đao vẽ một vòng tròn trên tảng băng Tả Liệt dùng sức cùng nội công trong hai năm qua học được mạnh mẻ đem lớp băng phá tan thành một vòng tròn hơi to, bỏ búa qua một bên thay vào đấy là đinh ba. Tả Liệt không một chút nao núng trượt vào làng suối lạnh bên dưới, bên trên ngọn đèn le lối cùng tuyết nô đùa, vũ khúc theo làn gió nhịp nhàng lao xao, mặt suối một vòng tròn dần dần thu nhỏ, ba đầu đinh sắc nhọn cùng một con cá không biết tên vùng vẫy, dòng máu đỏ tươi nhộm nhỏ một vùng trắng xoá, một người y phục ướt đẫm theo đó dần ngôi lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-menh/337202/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.