"Nguyệt nhi nói, cũng muốn có hài tử?"
Kiến Nguyệt đang nghiên cứu binh pháp, nghe thấy lời nàng nói, còn ngơ ngác một hồi lâu mới quay lại nhìn nàng, "Hơi hơi thôi, em hy vọng sẽ có một gia đình nhỏ với người."
Bạch Tinh không nói gì, chỉ nhìn nàng, ngược lại khiến Kiến Nguyệt tò mò, "Lẽ nào người có cách để chúng ta sinh con?"
Bạch Tinh gật đầu.
Kiến Nguyệt há to miệng, khoa học gian nan lắm mới nghiên cứu ra phương pháp, nữ nhân này lại muốn gì được nấy, híp mắt cười vui vẻ, "Vậy sau này có người nối dõi rồi, sẽ không phải đối mặt với mấy lời phản đối nữa."
"Em thực muốn làm vua?" Bạch Tinh chống cằm nhìn nàng.
"Nếu như bắt buộc, đó là cách duy nhất để em có thể khống chế được cục diện, trực tiếp điều khiển được quân đội." Kiến Nguyệt không do dự nói.
"Vậy khi đó ta làm Hoàng Hậu, hay là bị bỏ vào lãnh cung?" Nàng lười biếng nằm xuống đầu gối Kiến Nguyệt, trêu đùa nói.
Kiến Nguyệt bĩu môi, "Chỉ một vương một hậu, không nạp thêm ai."
"Ai mà biết được, nhỡ Nguyệt nhi thấy người đẹp đẽ hơn ta, lại cũng chán nhan sắc này rồi thì sao?"
"Nếu em nói em yêu người không phải vì nhan sắc thì sao?" Kiến Nguyệt buông quyển sách xuống, nhéo má nàng một cái.
"Hửm? Em nói xem."
"Thái nhi vì sao yêu em, đáp án em cũng như thế."
"Xì, nói không ra chứ gì." Bạch Tinh phì cười, nắm lấy bàn tay nghịch ngợm kia.
Sáng hôm sau, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567372/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.