"Chim hồng hộc muốn bay cao phải nhờ ở sáu trụ cánh. Nếu không có sáu chiếc trụ cánh ấy thì cũng là chim thường thôi.*"
Kiến Nguyệt ở bên này nhận được tin vui từ các nàng, vui mừng đem cho mọi người cùng đọc, "Hai người sắp trở về đây rồi."
Khúc Huy ở bên kia lợi dụng địa hình hiểm trở, núi cao rừng sâu, hết lần này đến lần khác công phá quân doanh, còn cho lính thả đá xuống đè quân địch ở phía dưới, cũng thành công rực rỡ mà trở về.
Trong lúc ba người đi đối phó với chư hầu Nam Đường, Kiến Nguyệt lại ngày ngày đấu trí với Lương tể tướng, hắn hoàn toàn không biết, đối thủ của hắn đều là hai cái đầu có kinh nghiệm về chiến trận, Kiến Nguyệt có kiến thức nhưng thiếu kinh nghiệm, lại được Bạch Tinh bù đắp lại những phần khuyết thiếu. Hai người tựa như đang với bỡn cợt với đối phương, để hắn liên tục bị lừa gạt, cảm xúc lên xuống thất thường, cuối cùng vì tức giận mà vỡ tim chết, khiến cả đội quân chao đảo, Trịnh Lâm Điền không hề do dự mà nhân cơ hội này xông thẳng vào quân doanh chính diệt địch.
Nhưng không phải Kiến Nguyệt lúc nào cũng thuận lợi đến thế, bởi vì một khi Bạch Tinh ngừng nhắc nhở nàng, Lương tể tướng sẽ trở thành một kẻ khó chịu cực kỳ. Nàng cũng không trách oán Bạch Tinh, đây là cuộc đời nàng, là con đường trưởng thành mà tự nàng phải đi.
"Các ngươi nghe cho rõ đây." Ngày quân đội Nam Đường bại trận, Ngô Quốc Nam đứng ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567361/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.