"Sao cơ?"
Khánh Vy nghe Kiến Nguyệt nói nàng phải đi, trong lòng có chút tiếc nuối không nỡ, nhưng ngày nay có người bồi các nàng, hiện tại đã quen với sự xuất hiện thêm một người trong nhà, giờ khách muốn đi, tránh không được cảm giác tịch mịch.
"Kì chiêu sinh sắp bắt đầu rồi, nếu không đi e là sẽ lỡ mất." Kiến Nguyệt thấy nàng thất vọng, có chút cảm động, đành phải bịa ra lý do.
"Quả đúng là thế, Kiến Nguyệt cũng đã ở đây được một tuần. Chúng ta không nên làm chậm trễ ngươi."
Khương Húc Nguyệt mặc dù cũng có tiếc nuối, nhưng nàng đã nghe tin đồn ở trên phố, Trường An phái ngày càng lớn mạnh hơn, môn đồ của họ thường xuyên làm việc đức, cũng không kiêu căng, thành thử thành Trường An cũng được thơm lây, người dân được ăn no mặc ấm cũng không nổi lòng xấu nữa. Vì thế nghĩ Kiến Nguyệt đến thành Trường An, so với ở đây còn an toàn hơn.
Khánh Vy thấy nàng nói thế, cũng không giữ khách nữa, "Vậy để ta tiễn các ngươi."
Lúc ra đến cổng, lại thấy Khánh Vy đang dắt một con ngựa đen lại đây, "Kiến Nguyệt, đây là một sáu con ngựa mà ta yêu thích nhất, ta gọi nó là Hãn Huyết, đừng lo, nó rất lành, sức lại bền. Nay tặng ngươi coi như quà chia tay."
Kiến Nguyệt nhìn con ngựa cao to ở trước mặt, lại nhìn bắp chân cuồn cuộn của nó, mặc dù nàng không biết xem ngựa, nhưng cũng biết đây là một con ngựa tốt, "Vậy cũng được sao? Ta thấy con ngựa này trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567222/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.