Tranh đấu một hồi, Kiến Nguyệt đã cảm thấy thấm mệt, hơn nữa lần này không ngừng mất máu, cảm thấy đau đầu chóng mắt. Yếu ớt giằng co thêm một hồi, nàng cảm thấy sức lực cạn kiệt, ngã xuống, trở về dạng người, cả người quay quay cuồng không phân biệt nổi trời đất, nằm thoi thóp bất lực nhìn hai tên sắc lang kia đang đắc ý cười, nụ cười vô cùng ghê rợn.
Mắt đều mờ đi, thấy bọn hắn như chia làm bốn, làm sáu tiến đến, trong lòng sinh ra cảm giác ghê sợ mãnh liệt, nhưng lại không thể đứng dậy, đau đớn đến cạn kiệt, cả người nặng như chì mà bất động.
Lúc thấy bọn hắn chỉ cách còn mấy bước chân, Kiến Nguyệt mệt mỏi nhắm mắt lại, thầm ước lúc này bản thân đã chết.
Nhưng chờ hồi lâu cũng không thấy động tĩnh gì, nàng lại cố gắng nâng mí mắt lên, hai tên kia lại không thấy, ngược lại ngoài ý muốn thấy hai người đang cầm ô đứng dưới mưa nhìn nàng, sương mù cùng màn đêm khiến đôi mắt mơ hồ của nàng nay càng không nhìn rõ, hình như là nữ tử, lẽ nào là A Cầm cùng đồng bọn đã tìm thấy nàng.
Rốt cuộc là ai cũng thế thôi, Kiến Nguyệt cười lạnh, ngất lịm đi.
"Ừm hừm." Thanh âm từ một trong số người đang che ô kia vang lên, nếu lúc này Kiến Nguyệt còn tỉnh, sẽ nhận ra đây không phải giọng nói của A Cẩm.
Nàng bước đến, cúi xuống, lấy ô che cho Kiến Nguyệt đang bất tỉnh, đầu ngón tay thon dài vươn ra, chạm nhẹ vào nàng.
"Chậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567193/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.