Tin tức truyền đi, cả hoàng tộc đều chạy đến nói lời tạm biệt với Cửu công chúa, Vương Hậu mắt đỏ bừng đến ôm nàng khóc một hồi.
Điều khiến cho Kiến Nguyệt bối rối là, vì sao lại lắm người đến thế? Nàng đối phó không kịp, ngoại trừ Vương Hậu và Thái tử là đã gặp mặt, còn lại, nàng đều mù mờ, đây là ai, kia là ai.
"Cửu muội, khi lên đường nhớ bảo trọng thân thể. Muội là hy vọng cuối của Cửu Vĩ tộc, chỉ bởi tên Nam Đường kia hại lấy muội." Ngay lúc Kiến Nguyệt còn đang rối rắm, đang cố gắng dựng cái tai, mở to mắt, tìm xem có dấu hiệu gì về thân phận người này người kia không, thì có một giọng nói dịu dàng từ sau lưng cất lên.
Kiến Nguyệt vội quay đầu lại, trước mắt là một nữ tử ăn mặc giản dị, khác xa với những người còn lại ở đây. Nàng mặc y phục màu xanh trúc, tóc đơn giản được cài bằng trâm gỗ, ngoài một cái vòng chuỗi trầm hương trên cổ tay, cũng không có trang sức nào khác.
Người đang đứng trước mặt Kiến Nguyệt đây hoàn toàn đối lập với bản thân nàng, nếu Kiến Nguyệt sắc thái lạnh nhạt khiến người không dám tiếp cận, thì nàng ấy lại mang phong thái ôn hoà, thanh khiết. Đôi mắt long lanh động lòng người, đôi môi mỏng khẽ mở, cả người đều có mùi gỗ trầm, khiến người phải chìm đắm. Đôi tai nửa trên màu trắng, nửa dưới màu hồng, Kiến Nguyệt tò mò bộ dáng hồ ly của nàng sẽ trông thế nào.
Không hổ là Cửu Vĩ tộc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567180/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.