Lời vừa dứt, xung quanh nổi lên một trận động đất mạnh.
"Mau chạy." Tây Cố Thành hét lên.
Mọi người không ai đang đợi ai, không suy nghĩ mà dùng tốc lực nhanh nhất.
Bên này, Trần Hạ Nam vừa thấy lời của Tây Cố Thành xong, liền bất tỉnh.
...
"Khụ..."
Bàn tay của người phát ra âm thanh khẽ cử động, ngón tay thon dài khẽ co giật.
Trần Hạ Nam cảm thấy toàn thân đau nhức, cắn chặt lấy môi, cố gắng ngồi dậy. Cát bụi cũng bay lên, bay vào mắt cô.
"Khụ khụ, mọi người, cô Tây." Giọng nói của Trần Hạ Nam yếu ớt, dường như dùng sức lực để lên tiếng.
Không một ai trả lời.
Trần Hạ Nam vất vả một hồi mới đứng được thẳng dậy, mở to mắt ra nhìn xung quanh.
Không có một ai.
Mặc dù vừa trải qua một trận động đất, nhưng cảnh vật giống như không có gì xảy ra, điều khác duy nhất là, Trần Hạ Nam không thấy bất kì ai.
"Có ai không? Cô Tây, giáo sư, anh Khải." Trần Hạ Nam ra sức hét lên, sau đó liền gục xuống, ho mạnh không dứt.
Không ai trả lời cô.
Cả khu rừng im lặng đến quỷ dị.
Trần Hạ Nam lúc này thực sự hoảng hốt, vành mắt đỏ bừng lên, cả người không ngừng run rẩy.
"Vì sao? Mọi người... Vì sao lại không có ai."
Không biết là bởi vì mắt đã ngập đầy nước mắt, hay là bởi sương mù kéo đến, cảnh vật trước mắt Trần Hạ Nam mơ hồ dần.
Bỗng cô nhìn thấy một đốm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567174/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.