"Sao cơ!?" Mạc Viễn kinh ngạc nói lớn, không dám tin tưởng điều mình vừa nghe.
Lúc này Trần Hạ Nam cùng Mạc Viễn đang ngồi ở trên tàu tốc hành trở về nhà, Vũ Phương vì công việc làm thêm nên không trở về cùng các cô.
"Cậu giúp mình đi mà, dù sao chỉ có cậu mới khiến bố mẹ mình tin tưởng." Trần Hạ Nam nói lại lần nữa, kéo kéo tay áo của Mạc Viễn, đôi mắt long lay lấp lánh chờ mong tựa như cún con đang xin ăn.
"Ư..." Mạc Viễn kinh hãi bộ dạng, lùi lại tránh né. Trần Hạ Nam ít khi biểu lộ cảm xúc, làm nũng càng hiếm thấy, nhưng một khi cô bày bộ dạng nũng nịu ra, Mạc Viễn cảm thấy chuyện xấu, mình chuẩn bị phải làm cọng rơm đỡ mạng.
"Không phải người rơm chắn tên, mà là anh hùng nhảy vào biển lửa." Như đọc được suy nghĩ của Mạc Viễn, Trần Hạ Nam nói.
"Thế cậu là công chúa? Xin lỗi nhưng bạch mã hoàng tử không phải là mình. Mình không chịu được nóng." Mạc Viễn lắc đầu từ chối, cậu luôn ủng hộ Trần Hạ Nam, cũng rất tin tưởng cô, nhưng không đồng nghĩa việc gì cũng sẽ thuận theo cô, đặc biệt là chuyện này liên quan đến sự an nguy của Trần Hạ Nam.
"Không được lái sang chuyện khác, nếu cậu không giúp mình, mình không giúp cậu hoàn thành luận án." Trần Hạ Nam từ bỏ bộ dạng thiếu nữ ngây thơ, cô cũng không quen với những cử chỉ ấy.
"..." Mạc Viễn bất lực, thở hắt một cái, "Ài, nếu cậu xảy ra chuyện gì, mình phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-truyen-ky/2567165/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.