Đột nhiên tiếngPhạn từ đâu đó ngân lên, nơi âm u hẻo lánh này bỗng xuất hiện một lớpthánh quang bao bọc. Bởi vì lớp thánh quang bất ngờ này, Lam Thiên cùngLam Dực khựng lại, nhưng Đản Hoàng Tô không hề chần chờ, nàng cầm dao,kiên quyết đâm thẳng vào ngực, vết thương rách ra, máu hồ ly từ từ chảyxuống bát.
Một bàn tay bỗng nhiên vươn tới lấy con dao bạc trong tay Đản Hoàng Tô, miệng vết thương trên người nàng cũng lập tức khép lại.
“A di đà phật, bé hồ ly à, đừng mất mạng ở nơi sạch sẽ như Phật giới giúplão nạp.” Giọng nói vang lên, một cụ già gầy gò mặc áo trắng xuất hiệnbên cạnh Đản Hoàng Tô, trên đỉnh đầu còn có một vòng tròn sáng. Rõ ràngđây chính là Phật Đà.
“Nhiên Đăng Cổ Phật?” Đản Hoàng Tô còn nhớ trong ‘Hậu Tây Du Ký’, đây chính là hình dáng của Nhiên Đăng Cổ Phật.
Phật Đà mỉm cười: “Pháp danh của lão nạp là Như Lai.”
Như Lai mà ốm o gầy gò như vậy sao…Được rồi, Đản Hoàng Tô thừa nhận mình bị ảnh hưởng với thần thoại Trung Quốc quá nhiều.
Như Lai trả con dao bạc cho Đản Hoàng Tô, đi thẳng đến giữa Lam Thiên cùngLam Dực, hai tay chắp lại, niệm phật hiệu: “A di đà phật, thí chủ dámđến Phật giới ta bày ra diễm dẫn hắc ám, đảo loạn hắc ám chi uyên khôngđủ, còn muốn tạo nghiệt sát sinh sao.”
Nói xong, ông cụ phất tay, Lam Thiên cùng Lam Dực bị ép lui ba bước.
Lam Dực thuận thế ngồi xuống, Đản Hoàng Tô vội cầm cái bát ngọc đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-trung-sinh/2541839/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.