“Anh chắc là mình không cần nghỉ ngơi? Thật ra em có thể đi một mình đó.” Đản Hoàng Tô hỏi lại lần nữa.
Đương nhiên nàng vẫn hy vọng Tử Phủ Đế Quân có thể về cùng nàng. Lần trướcLam Dực để lại ấn tượng xấu trong lòng mẹ hồ ly, một ngàn năm qua nàngsống không thấy người chết không thấy xác, lần này dẫn Tử Phủ Đế Quâncùng về, từ nay về sau mẹ hồ ly có thể yên lòng.
Tử Phủ Đế Quân nhíu mày: “Đi gặp mẹ hồ ly của nàng sẽ rất mệt?”
“Tất nhiên là không.” Đản Hoàng Tô nói, không thuấn di thì đằng vân, tất nhiên không tốn sức.
Lần này, dưới sự cương quyết của Đản Hoàng Tô, hai người không dùng tườngvân bảy màu lòe loẹt của Tử Phủ Đế Quân mà dùng tường vân QQ vàng củanàng, vì thế người điều khiển là Đản Hoàng Tô, còn Tử Phủ Đế Quânlàm…kính chắn gió.
QQ nhỏ chầm chậm bay bay, khoảng bốn tiếng sau mới đến được chân núi Lục Loan. Đản Hoàng Tô lần theo ký ức tiền kiếpmới tìm được cách bước qua kết giới, lóng ngóng thi triển thuật pháp.
Bên trong kết giới, Hồ chủ Phong Yên Nương cảm thấy kết giới khác thường đã dẫn dắt tộc hồ dàn trận địa, sẵn sàng nghênh đón quân địch, nhưng vừanhìn thấy Đản Hoàng Tô không khỏi ngây ra.
Đản Hoàng Tô cũng ngây người, trong ký ức của nàng, người mẹ có vẻ ngoài rất hồ ly tinh nhưngnụ cười lúc nào cũng hiền lành đang mặc một bộ đồ tây kiểu nữ, trông rất tri thức.
—— mấy năm qua, xem ra cũng chỉ có thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-trung-sinh/2541835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.