🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lam Dực im lặng một hồi lâu rồi lên tiếng: “Tình cảm ta dành cho nàng là thật lòng.”



Vậy thì cái thật lòng ấy phải mỏng manh đến bao nhiêu mới có thể khiến hắnđâm dao găm vào ngực nàng, phải cạn tới bao nhiêu mới có thể khiến hắnném một còn hồ ly con chỉ có một ngàn năm trăm năm vào cái nơi hiểm ácnhư dục vọng chi uyên!



Mà bây giờ, có lẽ tu vi của nàng chỉ còn lại một ngàn năm.



Đản Hoàng Tô đau lòng các kiểu.



Nhưng như thế cũng tốt, coi như là cái giá trả lại khi nhận quả đào mật kia.



Vừa nghĩ như vậy, Đản Hoàng Tô đã bình tĩnh trở lại.



Đản Hoàng Tô khẩn thiết trả lời: “Tình cảm của ta cũng không phải là giả!”



Lam Dực nhìn Đản Hoàng Tô, từ từ nói: “Một ngàn năm trước là ta không đúng, vì thế ta đã bị trừng phạt, sống cuộc sống của một ngàn năm cô độckhông có nàng.”



Đản Hoàng Tô, Tử Tam, Hoắc Niệm Ly đồng thời run lẩy bẩy.



Đản Hoàng Tô rơi nước mắt đầy mặt: “Sếp à, là do sếp bựa hay là do em bựa hay là do em quá đáng!”



Lam Dực không nhìn Đản Hoàng Tô mất hồn, chầm chậm nói tiếp: “Mà lúc này do ta bị ràng buộc. Cho tới bây giờ ta chưa từng có suy nghĩ muốn hạinàng, nếu không phải do hắn…”



Lam Dực chỉ thẳng Tử Phủ Đế Quân: “Nếu không phải do hắn mang nàng đi!”



Tử Phủ Đế Quân không thể tiếp tục nhìn, tuyên bố: “Đản Hoàng Tô là của ta.”



Lam Dực mặc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-trung-sinh/2541801/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hồ Ly Trùng Sinh
Chương 37: Có cuộc lưu vong… (5)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.