Khuôn mặt xấu xí của Triệu Bồng dữ tợn, nắm cánh tay Thẩm Tương: "Hai người mỗi ngày dính lấy nhau, liền ngày cả hầu hạ tướng công đều không muốn, hôm nay gia phải hảo hảo giáo huấn ngươi, làm thế nào để hầu hạ nam nhân."
"Buông ta ra!" Thẩm Tương ra sức đẩy Triệu Bồng lại bị hắn túm chặt tay áo kéo qua, ấn ngã trên cỏ tranh.
Triệu Bồng dục hỏa công tâm, đầu óc chỉ nghĩ làm thế nào chà đạp tiểu mỹ nhân, bàn tay thô tráng chụp vào vạt áo, hung ác mà lột sạch xiêm y của nàng.
Thẩm Tương bị hắn đè dưới thân, liều chết giãy giụa, chỉ cảm thấy nam nhân đang khi dễ nàng phát ra mùi heo tanh hôi, đôi tay chụp đánh lung tung.
Đột nhiên vòng ngọc lóe ra một vòng bạch quang, lấy lôi đình hiện ra chi thế (?),đánh trúng đầu Triệu Bồng.
Tròng mắt Triệu Bồng lật lên giống như lợn chết, tê liệt ngã xuống trên người Thẩm Tương.
Thẩm Tương chán ghét mà dịch khỏi hắn, hung hăng dẫm hắn mấy cái.
Tinh tế tưởng tượng lại, lực phản kháng của nàng tuy có lớn nhưng không đủ để đánh xiu Triệu Bồng, hay là cùng bạch quang vừa rồi có quan hệ.
Thẩm Tương vuốt ve hoa văn trên vòng ngọc, thầm nghĩ: "Liên Bích, là ngươi đã cứu ta phải không? Hiện tại ngươi đang ở đâu?"
Sau khi xác định Triệu Bồng sẽ không tỉnh lại ngay, Thẩm Tương từ trong lớp lót lấy ra giấy chiết và hộp mực đỏ, trên giấy có hàng chữ nhỏ quyên tú, chính là hưu thư nàng tự tay viết.
Hưu thư đã chuẩn bị tốt từ sớm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-ly-tinh/1772918/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.